thiện và ác
Thiện ác giành nhau hiện trong tâm
Trọng người, người trọng gắng nằm lòng
Vui ngay hiện tại, bao dung sống
Khẩu nghiệp nặng đời, rãi trôi sông
Thiện ác tự tâm khởi ra lời
Chẳng thể vô tình nói khơi khơi
Ngạo mạn, vô căn, phiền não khởi
Thì chớ trách người, phúc sẽ vơi
Tỉnh thức nhìn quanh đếm nụ cười
Đời mình tự tưới, sẽ xanh tươi
Hương phai, trà lạnh, lòng vẫn ấm
Ủ chút ân tình mãi trăm năm