nhớ thơ
NHỚ THƠ
Thơ hay quá, thơ làm ta rơi lệ
Cõi vô thường người lưu lạc về đâu
Bài thơ xưa nay đã úa hoen màu
Giấy bút cũng ngậm ngùi nằm trên kệ
Ngàn cây cỏ bỗng tiêu điều hoang phế
Mộng tương phùng chừ ảo tưởng trong mơ
Chốn xa xôi nơi vạn lý mịt mờ...
Còn âm hưởng lời thơ buồn man mác
Đêm thanh vắng giọt thu sầu lay lắt
Lá hao gầy bịn rịn rớt triền đê
Bóng thiên di biền biệt lối bay về
Mưa bất chợt tràn trề trên bến lở
Ta xa xót đi nhặt từng mảnh vỡ
Cánh sao khuê đã rớt tự hôm nào
Giữa mịt mù trong đất rộng trời cao
Làm di ảnh xếp xếp vào trang dĩ vảng
Ta đứng lại ngắm mây trời bảng lảng
Gọi âm thầm trong tiếng gió tên ai
Ánh trăng nghiêng theo từng vệt đổ dài
Nghe áo não lời ru buồn của đất
Thiên Lý
27/1/2021
Bài này đã được xem 1204 lần
|
Người đăng:
|
Thiên Lý
|
|
|