xuân của thơ
Rộn tiếng chim kêu lá bộn bề
Làn hương mỏng mảnh gió hôn mê
Nghe xuần mới chạm hồn lên gió
Đã thấy cành thơ mới trỡ về
Giọt nắng hồng hoa đọng giọt rơi
Lên vai lộc sớm nhoẽn môi cười
Sương thơm phảng phất làn không khí
Gió trảy cành mai vén cửa trời
Ngọn trúc đong đưa cũng cợt đùa
Áo em đẹp quá tựa vừa mua
Bện màu hoa mới mùa xuân tặng
Cho bẽn lẽn chiều chửa muốn qua
Trăng ở đầu non gió mãi thôi
Chờ khoe đêm trọn khúc xuân hồi
Da như nạm ngọc tròn đôi má
Ngực chín long nhan ấm đủ rồi
Hiền hiện dáng ai đẹp tuyệt trần
Em như thiếu nữ hỡi nàng Xuân
Chưa hề được gặp chưa từng hẹn
Sao ngỡ thân quen đến vẹn phần
Xuân đã yêu chưa hãy nói đi
Có điều chi giấu ẩn rèm mi
Mắt em ngọc biếc hồ thủy ngập
Nắng gạn tơ hồn kết uyễn nhi
Xuân của thi ca vấn lụa đào
Trần gian say đắm đến nao nao
Say hương say ngọc say nhung ngãi
Say cái nên thơ thấm ngọt ngào ...
Bài này đã được xem 454 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|