cái ghế mượn!
Anh cho mượn ghé để ngồi
Tặng thơ đáp lễ... em rồi quên luôn
Có đâu quỵt nợ rồi chuồn
Hôm nay anh nhắc thoáng buồn bản thân
Đã hứa sao em chẳng mần?
Hai năm mang nợ trả ân cho người
Anh Nuôi vừa nói vừa cười
Vậy anh tính lãi gấp mười phần trăm
Tính thêm cái tội bặt tăm
Nợ không chịu trả xếp nằm mốc meo
Tính thêm cái tội hứa lèo
Để từ năm trước để treo năm này
Để rồi bữa tiệc chiều nay
Gặp em! Anh nhắc cái ngày bữa trưa
Mừng Thánh Tử Đạo trời mưa
Loay hoay tìm chỗ anh đưa ghế ngồi
Trả ơn....! Em nói được thôi
Tặng anh bài viết để rồi trả công?
Vậy mà đã mấy mùa đông
Bài thơ CÁI GHẾ vẫn không hoàn thành
Hôm nay em đã thực hành
Dệt thơ trả nợ cho anh rồi nè
Vậy là nợ trả xong nhe
Nợ dai một chút mong anh đừng buồn 😜
KTP ( 4/11-2018)