em hãy yên lòng mà quên đi
Em Hãy Yên Lòng Mà Quên Đi
Đây chiếc khăn thêu, dấu lệ nhoà
Tôi vừa nhận được tối hôm qua
Em nhờ người bạn mang trao lại
Khiến kẻ trọn đêm cận góc nhà…
Lặng lẽ, bâng khuâng sát bậc thềm
Âm thầm, chầm chậm mở ra xem
Để rồi da diết bầu tâm sự
Tê tái ngập tràn, nghẹn trái tim
Hồn Phong quyện đó chính là tôi
Thuở đã cùng Ai dưới bóng trời
Yêu dấu ngọt ngào muôn thắm thiết
Non thề biển hẹn gửi trăng soi!
Vậy mà giờ lại kẻ tên Phong
Khắc khoải đau thương, nát cõi lòng
Ôm trọn khối sầu nơi tĩnh mịch
Chờ ngày trông thấy sáo sang sông
Em sẽ theo chồng bỏ lại đây
Một bờ kỷ niệm lá me bay
Có con đò nhỏ chèo trên nước
Ấp ủ tin yêu đợi tháng ngày…
Giờ thì tất cả chẳng còn chi
Cũng bởi do tôi hổng có gì
Tay trắng, quê mùa, sương giá lạnh
Làm sao đủ sức dẫn em đi
Công lao dưỡng dục, nghĩa sanh thành
Đâu thể cam tâm dõi mắt nhìn
Tuổi hạc xế chiều canh cánh khổ
Thì thôi! Em hỡi! Chuyện đôi mình…
12/3/2019
Nguyễn Thành Sáng