thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1112)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1112)
Thơ hoạ vui miệt vườn (3)
Tỏ Tình
Nàng ta rõ thiệt chưa chồng
Vậy mà dám dóc...có chồng bôn ba
Lại còn bước chéo lấy đà
Bảo mình ghi lịch để mà kẻo quên
Thôi rồi ngang dọc bồng bềnh
Bữa nay mới gặp dập dềnh sóng to
Kỳ phùng địch thủ ngang cơ
Khiến ta cũng phải...sầu lơ ngại ngùng
Bao năm khí phách anh hùng
Hái hoa bắt bướm một vùng nghe danh
Giờ đây bỗng thấy cầm canh
Sợ non tay ấn...một lần bị thua...
Hoa ui! Anh nhớ rõ mà
Khỏi cần ghi chép lo xa làm gì
Run run khe khẽ thầm thì...
Anh anh...muốn... muốn...muốn ghì...Nhánh me...
NTS
Đúng là ong tổ vò vè
Mượn lời ve vãn, miệng che mỉm cười
Tinh thần chớ có dễ ngươi
Hôm nay đụng phải, lạng mười chín phân
Nầy Ấy hỡi, trưa nóng rần
Tàng me một bóng ngồi gần lại nghen
Ngoài kia rực rỡ hoa kèn
Hương thơm ngan ngát lỏi len tấc lòng
Chợt cảm thấy, dạ “long đong”
Phải chi thoảng ngọn đông phong thổi vào
Trải tơ bện chỉ lời trao
Khoảnh khắc ngọt ngào say đắm bên nhau
Ôi da diết, nỗi niềm đau
Dẫu biết làu bàu, Ấy hổng hiểu mô
Kìa tia nắng, thoáng nhấp nhô
Chuông chùa đồng vọng, nước hồ lưa thưa
Mình tạm biệt, cũng là vừa
Về thôi kẻo trể, cơm trưa cho chồng...
TM