lưng chừng
khi anh nắm tay em
những con chữ xếp hàng vào câu thơ thổn thức
gió dịu dàng ôm mình trước ngực
phố không tên nghiêng ngả lúm đồng tiền
những vì sao lãng đãng trôi đi
những dải mây nhẹ như nhung lụa
tiếng anh nói phía lưng chừng nhớ
rơi cơn mưa không tạnh bao giờ
có một người bước vào cái bóng của anh
có một bài thơ bước vào cuốn sách của em
lục lọi lãng quên
lục lọi chiều ấm nắng
vẳng tiếng cười khúc khích
long lanh mắt biếc
nồng nàn son môi
rồi lặng thinh như khói bay vào đêm sâu hút
chiếc bình rỗng không
29/7/2016
VŨ THANH HOA
Bài này đã được xem 1188 lần
|
Người đăng:
|
nguyet chi
|
|
|