mơ và hiện thực
Vô tình vào mộng tìm nhau
Giật mình tỉnh giấc tình nào đã xa
Trong mơ chìm giữa ngọc ngà
Trở về hiện tại chỉ là hư vô
Cười to, ngưng tự đào mồ
Thấy mình chai đá, ngây ngô phí đời
Xa rồi ngày tháng chơi vơi
Nơi đây gió bão, mưa rơi bập bùng
Sầu tan rãi giữa không trung
Nắng kia rồi sẽ về cùng gió xuân
Xá gì một chút bâng khuâng
Dọn lòng, xoá mất cố nhân, nhẹ đờ