cho tôi được một ngày
CHO TÔI ĐƯỢC MỘT NGÀY
Bên chén rượu đêm ngồi trăn trở
Bến tục trần vạn thuở ganh đua
Con quan chẳng lẽ vô chùa
Còn quân áo vải hơn thua được gì
Đời một bãi sân si tội lỗi
Vó ngựa chiều dong ruổi bao năm
Chưa no bó gối lại nằm
Để tuồng tích nọ trăm năm giãi bày
Ta chẳng muốn tai bay họa gởi
Mặc trần đời lắm nỗi đua chen
Dốc mơ chỉ một ngọn đèn
Dòng sông đục nước đêm quen đảo bờ
Nhìn tảng đá trơ vơ tuế nguyệt
Tiếng tiêu sầu điểm xuyết hồn thơ
Trên non đỏ một ngọn cờ
Bóng người quân tử đêm mơ hiện về
Vừa nhắm mắt chưa mê lại tỉnh
Ngày chập chờn xó xỉnh hơi men
Chưa quên nỗi kiếp sang hèn
Đã cùng thế sự bôi đen mặt mày
Đời bạc bẽo xưa nay vẫn thế
Nước ngược dòng chẳng thể leo cao
Chen vai thử bước cẳng vào
Mới hay hơi hám lộng trào quanh mâm
Ngồi thở dốc lâm râm lại khấn
Cõi thiên đường chất vấn lòng nhau
Ơn trên phép Phật nhiệm màu
Cùng câu kinh Thánh trước sau răn đời
Ta vẫn chỉ một lời ao ước
Bến nợ đời mực thước cân đo
Xuôi tay thở một tiếng khò
Thành người thiên cổ âu lo nhọc lòng
Giọt nước mắt lưng tròng đã chảy
Nỗi ngậm ngùi mót máy lâu nay
Mong sao có được một ngày
Không hờn không giận không say không buồn
Mà chỉ có môi hôn đắm đuối
Để không còn tiếp nối cơn đau
Câu thơ hẳn sẽ đẹp màu
Vùng trời hoa mộng trước sau trọn tình ./.
Lê Cảnh Tiến 06/06/2049
Bài này đã được xem 372 lần
|
Người đăng:
|
Tiến Cảnh
|
|
|