nơi giữ hồn anh
Em là nắng trong hồn anh một chút
Là sương non đêm lụt ngập cung lòng
Gió phiêu linh qua bổn phận long đong
Là ngọn nến sưởi hồng tim giá lạnh
Cũng có thể em là lằn trăng mảnh
Mát dịu lòng cho cảnh xế chiều anh
Không dối lừa như gương trắng mong manh
Và một chút ngọt lành trong chiếc lá
Bầu không khí em xua đời vất vả
Ấm lên làn đêm ngã bóng miền khuya
Nẻo đường xa chân lạc bước đường về
Buông gánh nặng để hồn anh nghỉ ngợi
Em vẫn thế mãi và luôn tươi mới
Áng mây màu đang cởi bỏ xiêm y
Nắng trăm năm hạ chẳng thể là gì
Nghìn thu thảo so bì da em nuột
Em vẫn thế như làn hương chải chuốt
Nét da ngà se buộc nụ đam say
Mười ngón nhung đơm đủ vị thơm đầy
Cho anh gửi giấc đời còn tê tái...
Và tất cả em mảnh trời còn lại
Để hồn anh tồn tại giữa vô thường
Bài này đã được xem 354 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|