thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1315)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1315)
Thơ hoạ chuyện trò vui
Vắng Vợ Ngồi Ca Một Mình (8)
Chà chà! Em tính kế nầy
Ô kê số môt! Thiệt hay đó à
Chớ anh cũng thấy dần dà
Tương lai mù mịt, tối loà, âm u...
Thôi thì chấp nhận bung dù
Tìm nơi đáp xuống êm ru nhẹ nhàng
Thế nhưng muốn được lưỡng toàn
Vừa công vừa thủ mới mong yên lành
Nghé trâu mình bán cũng đành
Cái nhà giữ lại để dành sê cua
Lỡ như ra trận bị thua
Thì còn hậu cứ tạm mà dưỡng quân...
Khà khà! Mình nhúc nhích lưng
Cặp mắt chớp chớp vẻ mừng phải hông
Vậy thì sáng mốt anh dông
Hỏi thăm ai chịu bằng lòng “sang tay”
Xong rồi ghé lại chị Hai
Mượn vợ thằng Hải tới lui coi dùm
Bữa kia ta sửa soạn bùng
Xông pha trận mạc vẫy vùng xem sao...
Đêm nay gió thổi rì rào
Lâng lâng nỗi nhớ thuở nào dưới trăng
Xoè tay anh nhận cái khăn
Em thêu bốn chữ “Yêu anh trọn đời”
Anh thì rung, em cười cười...
NTS
Ý thấy ghét! Hổng đười ươi
Cứ lôi chuyện nẫm ghẹo người ta hoài
Sát gần em chút nữa coai
Hay sợ thoài loài cặp mắt láo liên?
Hứ...
Tưởng đâu Bậu thiệt là hiền
Ai dè thả thính triền miên dzậy hà!
Hẹn nhau tại gốc cây đa
Lại quán Nhật Trà ngồi đợi tỉnh bơ
Thì ra tin nhắn lắt cờ
Hứa đưa nhỏ Phấn cùng Mơ dưới tàng
Me xanh phượng đỏ lang thang
Dệt câu tình tứ “Hỡi Nàng đáng yêu!”
Cũng may tui thắt sợi diều
Chớ hông biệt dạng phiêu diêu cõi nào
À hèmmmm...
Thôi giờ hổng dám tào lao
Vậy mơi bửng sáng qua chào chị Hai
Hoặc Mình hỏi lại anh Tài
Hổm nghe ảnh nói mướn vài ba năm
Thử thời kén chỉ nuôi tằm
Sẵn trồng mấy đám rau răm thêm tiền
Vợ ngoan lúc trước diễn viên
Chừ muốn đất điền ao cá về hưu
Xa hoa phố thị tượng trừu
Thế nhân ấm lạnh bày mưu muôn trùng
Nghĩ sao Mình hỡi tình chung?...
TM