ta ngỡ..
Ta biết rằng mây kia mãi bay
Là vì gió cứ cõng mây đi
Ta ngỡ những lần nương theo gió
Là mây chỉ muốn đến chân trời.
Ta ngỡ là hoa muốn đẹp đời
Cho mùa xuân thắm khắp nơi nơi
Nào nghĩ vì hoa nhờ ong bướm
Thụ phấn dùm hoa cuộc sinh sôi
Ta ngỡ là trăng chui vào mây
Để hằng ngủ sớm nghỉ xả hơi
Đâu nghĩ là trăng vì nhân thế
Rủ nhau yến tiệc mỗi đêm về..
Ta ngỡ mùa đông lạnh tái tê
Ngờ đâu em đến, gọi nắng về
Dạ thảo* lồng chăn mền ấm nóng
Đêm nồng hôi hổi cuộc mân mê
Ta ngỡ đàn ông vốn tự tin
Tin chắc nàng sẽ vẹn câu nguyền
Cố khiển thời gian dừng đứng lại
Để nàng giữ mãi lửa thanh xuân
Ta ngỡ tình yêu như thỏi son
Làm mòn môi thắm, nét trâm anh
Đâu nghĩ nhờ yêu nên rạng rỡ
Ái tình, vị thuốc trẻ vô thường
Ta ngỡ đời ta theo tháng năm
Già nua sẽ gặm nhấm dần dần
Đâu biết gặp duyên em trao gửi
Làm ta bùng mãi tiệc châu trần..
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN