chị tôi
Thời tuổi xuân của chị
Khói lửa khắp quê hương
Không mộng mơ ủy mị
Khoác ba lô lên đường
Chị tôi vào du kích
Rồi dân công chiến trường
Xa nhà đi biệt tích
Mẹ đêm ngày nhớ thương
Một mùa đông giá rét
Chị tôi quay trở về
Gầy nhom và tái mét
Xanh xao như lá tre
Mẹ chạy thầy, chạy thuốc
Lo chăm sóc ngày đêm
Nào Đông y, Tây dược
Chị dần dần khỏe lên
Cán bộ đoàn mon men
Rủ rê chị về đội
Làm chiến sĩ giao liên
Mẹ tôi quyết phản đối
Thế là bị trù dập
Chẳng yêu nước, thương nòi
Bị nghi ngờ, rình rập
Đành tha hương xứ người!
Năm mươi năm trôi qua
Nhanh như là giấc mộng
Nhắc chuyện xưa cười xòa:
“Cũng may là còn sống!”
June 25, 2019