về đồ sơn
VỀ ĐỒ SƠN
Trở về với biển Đồ Sơn
Vẫn mênh mông sóng xô vờn gần xa
Con đường nhỏ - Phượng trổ hoa
Mà người hôm ấy giờ đà nơi đâu !
Nhớ nhiều đôi mắt bồ câu
Núm đồng tiền với mái đầu tóc mây
Dáng duyên yểu điệu đủ đầy
Mơ màng người đã về đây chiều nào .
Bây giờ chân thấp cành cao
Người đi liệu có khi nao trở về
Thương mình mãi lạc bến mê
Nhớ người nhớ đến tái tê trong lòng .
Lại thương những cánh Phượng hồng
Chờ người nở giữa bão dông của đời
Hoàng hôn hoa úa nhụy rơi
Biết hay không hỡi người ơi hỡi người !