ta về dốc nắng
TA VỀ DỐC NẮNG
Ta rong ruổi nửa đời bên dốc nắng
Bốn mùa trôi xa vắng bóng tình thơ
Thời gian cuộn mình về miền im lặng
Áo tình nhân thăm thẳm chốn mịt mờ
Vời vợi cơn mê sẻ chia, chia sẻ
Vầng trăng xưa đã mấy độ khuyết tròn ?
Những kỉ niệm đã ăn mòn hồn trẻ
Thương những con đường rũ rượi hoàng hôn
Ta bỏ lại phía sau mùa chim én
Ai dệt thêu mệt mỏi tuổi dỗi hờn
Ai đã lãng quên hẹn hò, hò hẹn ?
Ai vội bỏ tình màu mắt tươi non ?
Sầu chín rụng trên vai trời chớm muộn
Bài học cuộc đời ẩn số mông lung
Ta khóc cười trong màn đêm buông xuống
Hoa nở vườn yêu sương khói não nùng
Ta cõng nắng nghiêng tình cheo leo mộng
Viên đá rong rêu ủ dột bên thềm
Ngậm ngùi cô đơn níu tà áo mỏng
Xin đi qua năm tháng chốn bình yên
Người đi mãi cuối chân trời xa lạ
Dòng sông quê giờ bến lở, bến bồi
Con đò già nua ỉm im mùa hạ
Ôi ngày xanh thương chiếc lá phai phôi !
Ngày 25/2/2025
Thiên Ân ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 21 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|