mưa tự sự
MƯA TỰ SỰ
Mưa xuống trần gian có sạch đời
Có làm thanh thản được hồn tôi
Có làm tình người tươi thắm đượm
Mà sao nhìn mãi vẫn chơi vơi...
Mưa xuống nơi này vẫn không ngơi
Xình lầy, uế tạp nổi lên rồi
Lao công mấy chị làm sao xuể
Vuốt hạt mưa cười - thế thái ơi...
Mưa đọng trên đầu, rớt đầy tôi
Ai đem ấp áp mất tiêu rồi
Ôm thân khẽ nựng thôi tôi ạ
Kim tiền mất - được lạnh lùng trời...
Mưa... mưa ngàn năm vẫn thế thôi
Sân - si chi rứa hãy cứ cười
Dưới bầu trời nọ hoa vẫn nở
Hương thơm len lỏi với thơ đời...
30/06/2019
Nguyên Hữu
Bài này đã được xem 837 lần
|
Người đăng:
|
Nguyên Hữu
|
|
|