anh sẽ yêu nhưng không phải bây giờ
Anh sẽ yêu... nhưng chưa phải bây giờ
Vì những đứa con thơ còn quá dại
Dù có sợ thanh xuân này trễ nải
Cũng không đành ưu ái mỗi bản thân
Trời sinh ra đã chọn kiếp phong trần
Bàn tay trắng bàn chân càng rắn rỏi
Tim nhạy cảm mong manh dường sương khói
Chẳng thể nào thoát khỏi nghĩa tình sâu
Hạnh phúc tan em vội bước qua cầu
Thầm oán trách nghìn câu mà vẫn đợi
Cơn mộng mị hằng đêm thường đưa tới
Khiến tâm hồn rã rượi lúc tàn canh
Viết lên đây với tất cả chân thành
Thì phủ nhận chối quanh làm chi nữa
Như gàn dở hỏng hư rành khó sửa
Nên sẽ yêu... nhưng chưa phải bây giờ!
Bài này đã được xem 1060 lần
|
Người đăng:
|
Dế Mèn
|
|
|