lấy lại khoảng thơ ngây
Buông kỷ niệm u buồn theo con nước
Tận ngõ hồn cũng được quét trơn tru
Ánh bình minh xé toạc đám sương mù
Từ nấm mộ mùa thu dần thức tỉnh
Hướng mắt thả ra ngoài ô cửa kính
Lá vàng kia vẫn đính ở trên cành
Chỗ liền kề đã nhú những mầm xanh
Hứng giọt nắng xuyên mành... rung khe khẽ
Mơ màng với bài ca tình khúc nhẹ
Tiếng chim chuyền xen kẽ điệu du dương
Thoảng đâu đây vị ái mộng canh trường
Cười tủm tỉm... yêu thương tràn cõi dạ
Niềm hứng khởi dâng trào tim rộn rã
Ngắm người ta hối hả giữa cuộc đời
Nguyện mãi là hạt bụi mãi rong chơi
Cho xúc cảm tươi ngời... thơ ngây ấy.
Bài này đã được xem 625 lần
|
Người đăng:
|
Dế Mèn
|
|
|