cô quạnh
Ước hẹn lâu nay đã hết rồi
Ôm tình dĩ vãng khổ thêm thôi
Gom hoài nỗi nhớ hoà mây thổi
Nhặt mãi niềm chờ thả nước trôi
Lạnh nhói bao lần vì cách biệt
Đau buồn mấy thuở bởi chia phôi
Cô đơn một kiếp buồn sâu thẳm
Gió cuốn sương giăng hận núi đồi.
VÕ QUANG HÂN
Đà Nẵng 24 - 03 - 2016