đêm buồn Tác giả: Thanh Thanh Ngọc
Đêm buồn tình cũng buông lơi. Câu ca buồn đã xa rời nhân gian. Trăng buồn che phủ mây ngàn. Gío buồn than thở... võ vàng hư hao. Sông sâu buồn chẳng cắm sào. Con thuyền buồn dạt trôi vào đêm đen. Đoá Quỳnh buồn khóc... |
đêm buồn Tác giả: Viễn Du
Đêm dài dõi mắt phía trời Tây. Ai đổ mà vơi ánh nguyệt đầy ? Hữu ý cợt đùa thôi ngọn gió. Vô tình rơi vỡ cả làn mây ...! Cây hằn câu nhớ sâu đường cứa. Đồng khắc chữ thương đậm nét cày. Trăng lạnh trăng buồn trăng lẫn... |
đêm buồn Tác giả: Giọt Nắng Mùa Thu
Ôi.... đã từng thao thức. Đêm nằm nghe cơn gió lồng qua. Nhớ dịu dàng như một bài ca. Ai đã hát cho miền quê lam lũ. Đêm mùa đông chiếc lá vàng ủ rũ. Nhuốm nỗi buồn lên áng mây bay. Nhớ một ngày gió cuồn cuộn... |
đêm buồn Tác giả: Trần Tế Xương
Trời không chớp bể với mưa nguồn. Đêm nảo đêm nao tớ cũng buồn. Bối rối tình duyên cơn gió thoảng. Nhạt phèo quang cảnh bóng trăng suông. Khăn khăn, áo áo, thêm rầy chuyện. Bút bút, nghiên nghiên khéo giở tuồng. Ngủ quách sự... |
đêm buồn Tác giả: Phan Đình Ninh
.ĐÊM BUỒN.. Đêm buồn dài thao thức. Buông lơi tiếng thở dài. Cỏi lòng nhuốm sầu vơi. Nghe vẳng điệu ru hời. . Đêm buồn dài thao thức. Qúa khứ chợt dội về. Người xưa giờ đâu mất. Đi về đâu,về đâu? . Đêm buồn dài thao... |
đêm buồn Tác giả: Phục Hưng
Lắng nge ai trong đêm tỉnh lặng. Nge gió trăng hay tiếng côn trùng. Hay nhịp tim từng hồi gào thét. Mượn thơ tình bầy tỏ tâm tư. Lời ngọt lịm nhưng miệng sao cay đắng. Lòng xót xa tìm phút êm đềm. Sớt chia ai cảm giác lạnh... |
đêm buồn Tác giả: Hoàng Nghi
Tịch mịch u mờ trong bóng đêm. Mình ta thơ thẩn tựa bên thềm. Gió khuya buốt giá nghe buồn đến. Sương phủ lạnh lùng thấy nhớ thêm. Giọt máu tim ta giờ đã cạn. Hơi tình tâm giữ vẫn đềm êm. Xa rồi năm tháng tình tha... |
đêm buồn Tác giả: Thành Quí
Đêm nay cái lạnh vì đâu hỡi? Không phải trời đông gió thét gào. Màu nắng chiều hôm còn nóng rọi. Mà lạnh từ đâu đến lúc nào? Lầu kín đêm nay hồn thơ bỏ. Trăng về gợn bóng cũng sầu... |
đêm buồn Tác giả: Ngọc Thạch
Đêm buồn lặng ngắm sao khuya
Sương giăng trắng bạc bốn bề lạnh cặm
Gió đâu lên tiếng gọi thầm
Lá du cây chợt nghe nhầm tiếng em. |
đêm buồn Tác giả: Hoàng Hảo
Chiều nắng nhạt... bên góc đường tấp nập. Phố đông người sao lại thấy cô liêu. Dần đè nặng... một cảm giác quạnh hiu...!!! Màn đêm xuống đưa hồn hòa bóng tối. Cớ vì sao... tim mình nghe đau nhói...!!! Phải chăng là...... |