đã có thời gian tôi yêu đơn độc Tác giả: Mr.Smile
Đã có thời gian tôi yêu đơn độc
Đã có thời gian, tình anh không thực.
Anh làm tim em hoang mang đến vậy
Tình yêu đắn đo, khó hiểu vô cùng. |
đời đơn độc Tác giả: Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
ĐỜI ĐƠN ĐỘC. Đời đơn độc đường đi đen đủi. Truyện tình trường thui thủi thảm thương. Vương vào vô vọng vấn vương. Cam chịu chua chát chán chường cuộc chơi. Mình mê muội mộng mơ mải miết. Bưng biền buồn bái biệt bôn... |
đơn độc Tác giả: Vũ Thanh Hoa
Những chòm sao chìm phía chân trời. Lạnh lẽo mù mây. Bóng em rơi xuống hiên nhà. Lạ lẫm. Em tô màu cho bức tranh đêm. Bức tranh nhòa khói. Khói bay. Em nhỏ nhoi trước đại dương buồn. Xòe tay trắng sóng. Đàn chim bay qua để... |
trong thế giới này không có gì là đơn độc Tác giả: Mr.Smile
Trong thế giới này không có gì là đơn độc
Trên tinh thần gặp nhau và trộn lẫn
Nếu anh không hôn em?
Thế thì tại sao lại không có tình anh và em? |
người đi Tác giả: Phan Đình Ninh
Người đi đánh cắp mất niềm tin. Bỏ lại trong ta một bóng hình. Người đi nơi ấy vui duyên thắm. Bỏ lại trong ta những hửng hờ. -/-. Người đi bỏ lại những đợi chờ. Bỏ lại thương nhớ.bóng hình mơ. Theo người xa lạ đi xa lắm. Bỏ... |
tìm bóng Tác giả: Yên Sơn
Ta trở lại chỗ em ngồi buổi trước. Ly cà phê chợt nhạt quá đi thôi. Nhìn phương em, mây lãng đãng cuối trời. Nghe thương tiếc thời gian chừng quá vội. Ta trở lại phi trường nơi đứng đợi. Lớp lớp người lắm kẻ đến người... |
khách bộ hành Tác giả: Hồ Công Phong
Đêm nay ta làm khách bộ hành. Đơn độc quá! chỉ trăng khuya là bạn. Từng bước chân mõi mòn chưa chán. Cảm giác vô hồn ta biết về đâu ? Hiểu lòng ta trăng dừng lại chân cầu. Trăng chao đảo hay lòng ta chao đảo. Khói thuốc tan... |
nản Tác giả: Chưa Biết
Tâm tư tàn tạ tình tan tác
Man mác mênh mông mãi mộng mơ
Đường đời đưa đẩy đời đơn độc
Mệt mỏi mênh mông mãi một mình |
nhớ nhà Tác giả: HẠO VŨ
Sương giăng khắp lối,nẻo đường tà
Trên bếp nhà ai khói lan xa
Ngang qua một cánh cò đơn độc
Lòng chợt bâng khuâng chợt nhớ nhà |
cho con trai mười tuổi Tác giả: Nguyễn Hoa
Với Hoa Chi. Phủ Lý - Hà Nội 8/1987. Có thể số phận lại trao cho con một số phận giống cha. Cái dáng con đi lòng không nói thế. Đôi mắt mở to nói thế... Nhưng con ơi! Khuôn mặt con rạng rỡ. Làm mọi người muốn hôn... |