ông bà thơ(uống rượu hư đời.) Tác giả: Trankhau & VUHUNGVIET
ÔNG BÀ THƠ. . Bầu rượu, túi thơ dáng ngẩn ngơ. Bà, ông ngứa nọc đến không ngờ. Loay xoay mấy vận, lưu tình đợi. Loắng ngoắng vài dòng, luyến nghĩa chờ. Chữ tốt, lay hồn dồn cuộc sống. Văn hay, giục phách mở niềm mơ. Trên... |
mẹ đợi cửa Tác giả: Vươngtrần Tháiđào
Mẹ đợi cửa thằng con trai mười tám. Chơi khuya về chỉ sợ nó uống bia. Hay loạng quạng chạy Honda té ngã. Nói chẳng nghe ! Nứt mắt đã rượu chè ! Hai mốt tuổi con đi vào quân đội. Đóng quân xa, luôn hẹn Tết thăm nhà... |
thoáng đời Tác giả: Đỗ Xuân Nguyên
thoáng
đời
chút
bụi
vong thân
vướng
đôi mắt
thắm
thiên thần
ru
say
gió lay
phím nhạc
ơ
hời ...
tình
ngây ngất
mộng
gọi
mời
thiên thai |
đợi chờ () Tác giả: Miên Du
Lâu lắm, xa rồi... vẫn nhớ ai? Đêm đêm nước mắt vẫn tuôn dài. Vẫn hoài cô lẻ đời hiu quạnh. Vẫn ngẩn ngơ buồn mỗi sớm mai! Vẫn đợi chờ ai nơi bến Ngự. Sương lam bao phủ chốn xa kia. Mập mờ lãng đãng vương mây khói. Thấp... |
ảo ảnh đời Tác giả: Nhược Thu
Người post thơ lên ảo ảnh đời. Làm tôi cũng chợt thấy nghi tôi. Niềm vui ai biết, sầu tôi biết. Và cả thơ kia cũng lỡ rồi. Người mượn thơ chùn trang trải mộng. Những dòng nhạc xé nửa hồn tôi. Về đâu trong những thơ... |
đèo ba dọi Tác giả: Hồ Xuân Hương
(1). Một đèo, một đèo, lại một đèo, khen ai khéo tạc cảnh cheo leo. Cửa con đỏ loét tùm hum nóc, hòn đá xanh rì lún phún rêu. Lắt lẻo cành thông cơn gió thốc, đầm đìa lá liễu giọt sương gieo. Hiền nhân quân tử ai là... |
thói đời.. Tác giả: Nguyễn Bỉnh Khiêm
Thế gian biến đổi vũng nên đồi. Mặn nhạt, chua cay lẫn ngọt bùi. Còn bạc, còn tiền còn đệ tử. Hết cơm, hết rượu hết ông tôi. Xưa nay đều trọng người chân thực. Ai nấy nào ưa kẻ đãi bôi. Ở thế mới hay người bạc ác. Giàu thì... |
cách ở đời Tác giả: Nguyễn Công Trứ
Ăn ở sao cho trải sự đời. Vừa lòng cũng khó há rằng chơi. Nghe như chọc ruột, tai làm điếc. Giận đã căm gan, miệng mỉm cười. Bởi số chạy đâu cho khỏi số. Lụy người nên mới phải chiều người. Mặc ai chớ để điều ân oán. Chung... |
sự chờ đợi Tác giả: Võ Phiến
Nó không hình không sắc. Tuyệt không có tiếng có lời. Nó không có gì. Chỉ là một sự chờ đợi lặng lẽ. Thế thôi. Nó là sự chờ đợi từ vô thủy đến vô chung. Ai nấy lần lượt đến với nó, không ai gặp nó. Tất cả đều hướng về nó,... |
thói đời ii Tác giả: Nguyễn Bỉnh Khiêm
Vụng khéo nào ai chẳng có nghề. Khó khăn phải lụy đến thê nhi. Ðược thời, thân thích chen chân đến. Thất thế, hương lân ngảnh mặt đi. Thớt có hôi tanh, ruồi muỗi đậu. Sanh không mật mỡ, kiến bò chỉ. Ðời nay những trọng người... |