bốn mùa yêu anh Tác giả: Đặng Hoài Anh
Thu thật hiền anh nhỉ. Chỉ có gió mát lành. Em sẽ là nắng xanh. Hong chân tình anh nhé. Xuân cũng về rất nhẹ. Như vòng tay em_anh. Em sẽ là mộng lành. Ru êm mùa hiu hắt. Đông cồn cào gió bấc. Đừng sợ lạnh... |
buồn như mất nhà... Tác giả: Cong Chinh (CH2)
Buồn như mất nhà... Nhìn đời lắm cảnh chéo nghoe. Có nhà đang ở, lăm le thoát vòng. Nhà mình con cái ngồi trong. Bỏ nhà ôm lấy má hồng thành ngây... Vườn nhà ra đống bầy hầy. Một cơn bay... |
buồn xa Tác giả: Bùi Kim Anh
Tôi không đến viếng được anh chị. Khi dòng tin buồn hoảng hốt đến mọi người. Và tờ báo của ngày. Tôi chỉ còn đọc được có vậy thôi. Một góc phố nghẹt người. Ngưỡng mộ và tò mò. Tôi là người đàn bà. Nhỏ bé len không thể... |
chọn vui không dễ. Tác giả: Cong Chinh (CH2)
Chọn vui không dễ. Ai già không chọn niềm vui? Luôn mong tối có hạt bùi nhâm nha. Nhưng đâu dễ sẵn trong nhà. Đứa quên, đứa lú đâm ra bực mình. Nhức tay chân trẹo linh tinh. Tháng nay dở chứng,... |
chuỗi ước mơ Tác giả: Thiên Ân
CHUỖI ƯỚC MƠ. Anh chỉ là quán trọ. Chiều chiều em ghé chân. Nép mình trời bén gió. Nụ hoa he hé mầm. Anh chỉ là con rối. Em giật giây trêu đùa. Anh mong ngày sám hối. Tình yêu đâu bán mua. Anh chỉ là viên đá. Gót hài... |
có gì mà tôn... Tác giả: Cong Chinh (CH2)
Có gì mà tôn... Hôm nay viết gửi bạn già. Cùng trang cùng lứa để mà mua vui. Nói nhiều cũng có ngọt bùi. Bỏ qua lúc đắng lúc mùi khó ưa. Khi nào thuận gió với mưa. Mời bạn cứ ghé như đưa... |
có thể. Tác giả: Cong Chinh (CH2)
Có thể. Bạn có giống như tôi? Vì chưng: Già rồi. Ai cũng như ai. Tóc thưa răng mất da chai sạm màu. Soi gương chẳng thấy mình đâu. Chỉ thấy một lão da màu lem nhem... Có thể bụng vẫn muốn... |
còn đây Tác giả: HOANGHAI
CÒN ĐÂU. Vùng trời hiển hách còn đâu. Chân rung gối mỏi, bạc đầu nhức lưng. Trăm năm cuộc chơi cũng dừng. Cây già lá rụng, rưng rưng mắt sầu. Tuổi thơ chẳng được bao lâu. Thanh xuân cũng đã, ngửng đầu oai phong. Lợi... |
con nợ mẹ Tác giả: Hoàng Kim
Mẹ ơi! Con nợ mẹ một lời xin lỗi. Cho một thời con nông nổi ham chơi. Để bữa cơm chiều mẹ chờ mẹ đợi. Đứa con này chẳng nghĩ ngợi lo toan. Mẹ ơi! Xin lỗi con đã chưa ngoan. Cứ ăn cứ ngủ chẳng màn cuộc sống. Con nghĩ dù có... |
dấu xưa 2 Tác giả: Nguyên Thạch
Sáu mươi lăm năm, bỗng chốc thoáng trôi. Người lính trẻ xưa, giờ già rồi. Lê bước cô đơn tìm kỷ niệm. Cuộc đời ngắn ngủi lắm người ơi. Hai năm lính trận, đủ vui buồn. Cùng những gian nguy lẫn sầu tuôn. Hỏa châu chiếu sáng... |