hình hài nỗi nhớ . Tác giả: Đinh Kim Chung
Có nỗi nhớ sao dài rộng thế. Lạc vào hồn chẳng thể nào ra. Nhớ con đường ngát cỏ hoa. Hàng cây ghế đá buồn da diết buồn. Nhớ bát ngát như buồm căng gió. Kéo thuyền trăng sáng tỏ trời đêm. Có khi lạnh buốt môi mềm. Có khi... |
tiến hóa Tác giả: Đặng Hoàng Vũ
Tiến hoá là quy luật chung. Đa dạng giống loài muôn trùng chủng loại. Thích nghi thì được tồn tại. Chọn lọc tự nhiên theo mãi tiến lên. Cứ thế thử thách sức bền. Đa dạng sinh học từ nền sinh... |
mắt buồn Tác giả: Bùi Giáng
"Dặm khuya ngắt tạnh mù khơi". Nguyễn Du. Bóng mây trời cũ hao mòn. Chiêm bao náo động riêng còn hai tay. Tấm thân với mảnh hình hài. Tấm thân thể với canh dài bão giông. Cá khe nước cõng lên đồng. Ruộng hoang... |
cô liêu Tác giả: THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN
Có ai thấy bóng mặt trời
Có ai thấy gió hình hài ra sao
Có ai hiểu được tình yêu
Có ai thấm nỗi cô liêu: vắng nàng
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN |
cũng vậy thôi... () Tác giả: Khói
Vẫn vậy, mới gì đâu em ạ! Vẫn ta trong cũ kỹ hình hài. Trên nhánh tóc sợi sầu sắp bạc. Tâm vướng tình nằm ốm không hay. Cảm ơn em nhớ tình kể lể. Ta sắp quên chỗ uất u nằm. Đôi khi lẫn dạo ngàn thiên thể. Tìm kiếm tình đã... |
kỷ vật Tác giả: Chuẩn Nghị
Em hỏi anh bao giờ trở lại. Xin trả lời mai mốt anh về. Anh trở về không bằng Mũ Đỏ Áo Hoa. Anh trở về không bằng huy chương chiến thắng. Anh trở về trong chiều hoang chiếu nắng. Trong hòm gỗ hoặc trên chiếc băng ca. Anh trở... |
kỷ vật cho em Tác giả: Chuẩn Nghị
Em hỏi anh bao giờ trở lại. Xin trả lời mai mốt anh về. Anh trở về không bằng Mũ Đỏ Áo Hoa. Anh trở về không bằng huy chương chiến thắng. Anh trở về trong chiều hoang chiếu nắng. Trong hòm gỗ hoặc trên chiếc băng ca... |
ta không là ai Tác giả: Giáp Việt
‘‘Ta là ai?’’. Trên cõi đời này. Ta nào biết. Ta nào hay. Ta đi về đâu khi mất dấu hình hài. Ta sinh ra trong cuộc đời. Một thoáng dạo chơi, trong vòng định mệnh. Có yên vui. Có ngọt bùi. Có hạnh phúc. Có buồn tủi và khổ... |
xuân phong (gió xuân) Tác giả: Xuân Đán
Gió xuân mát rượi quê hương
Ù ù bay bổng hải đường càn khôn
Cánh diều đối tửu vô ngôn
Vươn hình hài bỗng sinh tồn lệ tuôn |
khép mộng hoa tiên Tác giả: Hoa Du Kha
Em chẳng là em của lúc xưa. Thường ngồi chảy tóc cạnh song thưa. Bàn tay lả lướt trên cung phím. Sóng mắt vang rền những hạt mưa. Em chẳng là em của buổi qua. Nâng niu chiều chuộng những loài hoa. Nụ cười mở cả mùa xuân... |