Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1477). Một Nửa Gửi Dòng Nước Bạc. Cố vói tay hồn để níu trăng. Mà trăng diệu vợi lửng lơ tầng. Trầm ngâm, khoảnh khắc niềm man mác. Biết sẽ rồi khuya cũng lụn dần... Đành xem tất...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1478). Trải Mộng Vào Thơ. Lác đác trên cây nhuộm lá vàng. Khi thời tiết dịu chói hào quang. Heo may thoang thoảng ru hồ điệp. Lành lạnh nhịp tim điệu khẽ khàng. Bút nghiêng phẩy...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (148). Đêm Say Tình Ái. Đời thiếp từ nay đã có chàng. Chẳng còn lẻ bạn chốn trần gian. Cô đơn vò võ từng canh vắng. Nhỏ lệ vấn vương luống bẽ bàng. Hạnh phúc dạt dào trỗi khúc...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1607). GHEN. (Thơ Vui). Rặng liễu ánh trăng treo. Phong linh gió thoảng reo. Phòng đơn quạnh bóng chèo queo. Nỗi buồn man mác gửi theo lộng tầng. Nguyệt cầm trầm bổng ngân. Khơi...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1664). Thổn Thức Trời Đông. Trời loáng thoáng hơi bay nghe trở giá. Một chút gì canh cánh chảy vào tim. Bởi gió đông nên chăn đắp, phủ rềm. Hay trống vắng nên len băng vào cơ...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1690). Giây Phút Mênh Mang. L. T. V. Q. Bốn chữ thân quen. Khắc đậm giữa trái tình ta rồi đó. Kể từ nay sẽ không còn ngọn gió. Gợi cõi lòng vò võ, vấn vương đâu... Bởi đôi mắt,...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1691). Tơ Lòng Vấn Vương. Mình ơi hỡi! Trăng hôm nay sáng quá. Cỏ thì thào phiến lá khẽ khàng rơi. Đỉnh non ngàn mây trắng quyện lả lơi. Cảnh thanh thoát rạng ngời ôi tuyệt...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1696). Chừng Như Xót Xa. Tiếng côn trùng mải miết điệu ngoài sân. Ngọn gió lạnh bất nhân luồn khe cửa. Nhối nhức nhối bỗng như lằn dao khứa. Tím tơ đồng rỉ ứa những dòng cay. Đêm...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1699). Giấc Mơ. Em có thích theo anh về bên ấy. Dựng ngôi nhà phía dãy nước sông xanh. Ngày thanh thản ra đồng xem cỏ cháy. Ngắm hàng cây phe phẩy nhánh xung quanh... Chiếc cầu...