dấu yêu ơi! Tác giả: Tóc Mai
Xin hãy đưa em về dốc mơ. Ngồi bên triền đá ngắm mây thơ. Cùng nghe gió thở dài tâm sự. Bao cuộc tình đi, đến hững hờ. Xin hãy theo em đến dốc tình. Nghe chim ríu rít gọi bình minh. Lao xao cỏ hát bài ca đất. Nắng... |
đêm buồn,! Tác giả: Vũ Vệt Hụng
Đêm Buồn,! Mình ta thao thức suốt canh thâu. Lạnh buốt hồn thơ lạnh đĩnh đầu. Mở cửa tìm trăng,trăng khuất dạng. Cài then, then hỏng gió luồn sâu, đời vui mấy lúc ,thân.ngời sáng. Kiếp rạng... |
đêm sâu Tác giả: Quang Huy
Chiều nay về không ai chờ mở cửa. Bếp núc lạnh tanh giường ngủ ơ thờ. Ngã vật mình trên vải phủ chơ vơ. Da thịt gào tên ai u uất quá. Bàn tay nào còn ấm trên ngực căng. Run run núm hồng từng cơn kích ngất. Trong cái... |
đêm thần tiên đến muộn Tác giả: Hạ Uyên Chi
Trăng thắp sáng giữa đêm thu huyền thoại. Chiếu lung linh diễm tuyệt cả nhân gian. Đêm trung thu có ai đó rộn ràng. Đốt lồng đèn tìm ngày vui đã mất. Và em biết có một điều rất thật. Tình trao người tha thiết đến... |
đợi Tác giả: Ngã Du Tử
Tôi chờ đợi cảnh đất trời thay đổi. Như sắc hoa về tô thắm mùa xuân. Ngày dân tôi rộn rã tưng bừng. Giục mùa mới ngang qua từng ô cửa. . Tôi sẽ đứng phía trần gian một nửa. ... |
dọn rác linh hồn Tác giả: Donna Mai Hồng Thu
Chợt thấy hồn tôi rác vẫn còn. Dọn hoài không hết chẳng còn son. Thì thôi cười với điều khó trọn. Đừng để niềm tin kẹt dưới non. Chợt thấy rằng tôi lại lạc đường. Tâm thân mệt mỏi đến bi thương. Rèn luyện chẳng mong chi... |
em đã gọi về đam mê cho anh… Tác giả: PHẠM KHANG
Em đánh thức nồng nàn. Hoa vườn tươi nắng mới. Gọi mùa say. Cung bậc ngã nghiêng say. Gọi mắt thắm dâng trời cho thác đổ. Gọi lòng anh hóa mây bạc mây vàng. Bay mê mải nơi miền tình thỏa chí…. Em vương quốc. Của muôn... |
em là trăng Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Em là trăng xưa vạn cổ. Tưới miên man, bất kể, tỏ muôn loài. Em là trăng từ ngày ấy. Tưới hồn tôi, sướt mướt, đẫy tình thơ. Em là trăng của mộng mơ. Của khao khát trần gian từ sương khói. Gọi đời em - tên con gái. Lúc... |
em nhỏ, thời anh thương Tác giả: Nguyễn Nam An
Khi em vui núp vào thơ. Núp quanh núp quẩn núp vừa ngực anh. Để khi chân nhỏ về hành. Anh còn đôi mắt lộng quanh tiếng cười. Khi em buồn bỏ phố vui. Để khi cô quạnh anh ngồi. Thấy sâu... |
em ở phương trời hoa nắng rơi Tác giả: Minh Tường
Bên em nắng đã lên đầy lối. Sương trắng vừa tan rớt khỏi cành. Xuân vén mây trời toan mở cửa. Mắt buồn em hãy chiếu long lanh. Bên anh nắng trốn đi từ sớm. Chỉ khói lam mù vương đỉnh mây. Dù biết mùa xuân đang gõ... |