chưa có đề Tác giả: Phùng Quán
Giấy trắng đời em. Là. Cành cây mộng tưởng. Thơ anh. Là. Cánh chim, bay dài không nơi đậu. Một sớm đỗ nhờ. Hót khúc hót buồn. Rồi bay đi... Giấy trắng lại hoàn nguyên giấy trắng. Cành cây mộng tưởng vắng bặt tiếng chim...... |
hoa và lá (2) Tác giả: Huỳnh Đú
Hoa nói rằng, Hoa sẽ không hối tiếc. Nếu một mai, Hoa vĩnh biệt cành cây. Hoa chẳng bám chẳng muốn lưu giữ lại. Bởi Hoa biết, đời Hoa còn rất dại. Nhưng với Lá, Lá sẽ không như thế. Lá sẽ mãi bám lấy vào cành cây. Dù nhựa... |
lá vàng Tác giả: Mr.Smile
Lá vàng lìa xa cành cây là để đợi chờ...
mùa xuân xanh tươi đến...rồi trở về lá vàng lìa xa cành cây. |
thỏ và cây. Tác giả: Cong Chinh (CH2)
Thỏ và Cây. Cành cây không lá tiết mùa đông. Lạnh gía tuyết rơi cây vẫn gồng. Thỏ gìa đi ngang ngồi dưới gốc. Cây ghé nghiêng hỏi: Có buồn Không? Cành cây nảy lộc tiết ấm xuân. Lá xanh vươn... |
hoa ơi Tác giả: Huỳnh Đú
Hoa đậu cành cây lá ngất ngây
Cùng chia nhau khoảng không gian này
Trong tim tôi, đang bùng bùng cháy
Cảm xúc nào đọng lại ở nơi đây |
tình cũ kỉ niệm buồn Tác giả: Lê Đức
Thời gian trôi nhanh quá. Mới thấm thoát đôi mươi. Ngày đó biết một người. Nhưng bây giờ lạc mất. Như con ong thiếu mật. Như cỏ úa không màu. Như lá héo rất mau. Trên cành cây rụng mất, con tim ai đau thật. Hôm đó bỏ ai... |
chỉ là hạt mưa Tác giả: Triều Âm
Hạt mưa rơi. Xoay tròn theo trọng lực. Uốn éo mình. Tiếng nức nở người con gái. . Chạm vào tay. Run rẩy. Vỡ tan rồi. Loãng thể chảy trôi đi ... . . Những chồi non. Cựa mình vươn dậy. Đón tinh khôi. Chút... |
tháng mười hai Tác giả: Nguyễn Ngọc Giang
Tháng mười hai về đuổi nắng vàng ươm. Đang nằm sóng soãi trên cành cây ổi. Cái lạnh cuối năm bao lần nông nỗi. Bỗng thấy mình run rẩy bởi làn da. Tháng mười hai đưa mẹ già lên tòa. Nghe phán xử chia tài sản với bố. Ôi!... |
126 - nóng miền trung Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Nóng từ mặt chảo đất om. Rát tay vốc nước hố bom Mỹ đào. Từ cành cây héo trên cao. Trắng phơ đường cỏ ra vào tiều phu. Từ trên ngọn núi xa mù. Hơi vương bao phủ âm u núi đồi. Nóng trong lều bạt giữa trời. Cao xanh ngăn ngắt... |
863 - con người Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Con Người. Quay lưng. Lặng lẽ. Nhỏ dần …. Hình đen kịt. Giữa con đường. Hai hàng cây sần sùi vỏ xám. Cành cây trơ lưới bủa giăng đầu. Chẳng có người nào nữa. Trời đâu? Đất đâu?... Tự thiên cổ. Con người hiện hữu. Cô... |