cơn mưa chiều bất chợt Tác giả: Lê Cảnh Tiến
CƠN MƯA CHIỀU BẤT CHỢT. Sân tràn giọt nước giữa chiều trôi. Gác nhỏ mình em lặng lẽ ngồi. Lệ đổ không người lau kẽ mắt. Mi hờn chẳng bạn vuốt bờ môi. Nhìn cơn khói đảo hồn mây rã. Đẩy cánh diều qua ngọn bão bồi. Những lối... |
cung chiều Tác giả: Hoàng Anh
CUNG CHIỀU. Thượng uyển ai nằm khẽ gọi yêu. Màu lam khói toả giữa cung chiều. Bên thềm Nhật Nguyệt nghiêng dòng đổ. Dưới cội hoa đời rọi bóng xiêu. Hạ vãn thưa người sao đã trở. Thu về nhạt nắng chắc gì phiêu. Sầu tuôn... |
dâng hiến Tác giả: Thi Ngẫu
Đất trời cho ngọn gió. Cánh diều theo chân mây. Mùa xuân cho đồng cỏ. Cỏ dâng hoa tràn đầy. Em ở tận đầu ấy. Anh ở tận bên này. Ta cho nhau ánh mắt. Và tình yêu ngất ngây !. Thingau0603. ĐÒ NGANG. Người... |
dáng thu Tác giả: Tuấn Thanh
DÁNG THU. Nhẹ nhàng những giọt nắng thu. Lăn trên mái tóc quyện mây trời. Nghiêng nghiêng bóng trúc, nghiêng hoa súng. Ươm cả trời xanh trong mắt thu. **. Thu đã đến rồi ấy dáng thu. Dịu dàng nắng... |
đêm nghe lời nghẹn từ nguồn mưa xa Tác giả: Hoa Thuỷ Vu
Lá vàng nức nở cùng hoa. Tiếc hồng hạc sớm lìa xa biển đầy. Lấm lem một mảnh tình dầy. Trăng đơn. Câu thệ lạnh gầy. Hóa vôi. Xót thương cây thị mồ côi. Tội con cua cõng sóng đời bập bênh. Cánh diều ai cất gió lên... |
đi tân bửu Tác giả: Thanh Trắc Nguyễn Văn
Long lanh đáy nước chân cầu
Đường đi Tân Bửu xôn xao nắng chiều
Trời xa xanh thẳm cánh diều
Áo em xanh biếc để nhiều nhớ nhung.
Bình Chánh 1996
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng - NXB Đà Nẵng 1997) |
dị tật Tác giả: Thu Ẩn
Phiến trăng ngời đã tắt. Đêm trách gì sợi mưa. Miền yêu thương dị tật. Phù nề cơn đau xưa. Chẳng thay màu kịp nữa. Phiến lá phai giữa đời. Mây níu sầu ngang cửa. Ám ảnh từng thu trôi. Con gió trở chứng rồi. Đau cánh diều... |
điều Tác giả: Bounthanh Sirimoungkhoune
Trời trao giông tố bao điều. Khi mưa khi nắng sớm chiều ai hay. Nguồn cơn biển sóng từng ngày. Thiên nhiên thiên cảnh điều hay chẳng về. Điều buồn điều lạnh tái tê. Duyên đời tình kiếp bộn bề mấy năm. Biết sao chỉ gửi lời... |
diều mây Tác giả: Đoàn Vị Thượng
Trời chiều diều lượn tung tăng
Tay em dây níu, chân băng ruộng vàng
Đám mây là cánh diều hoang
Bạn nào mẹ gọi, buông, ngàn năm nay... |
diều trăng Tác giả: Thanh Trắc Nguyễn Văn
Con đã khóc cuối mùa đông ấy
Gặp ánh trăng lên cứ ngỡ thấy cha về
Cánh diều trăng cha thả vào năm tháng
Nửa lướt ngang trời, nửa lặn bến sông quê.
2001
(Tuyển tập thơ Thơ Nhà Giáo – NXB Văn Hóa Dân Tộc 2003) |