còn lại Tác giả: Sc
Biển đã lặng sóng
Giông bão đã qua
Chỉ còn lại đống
Tro tàn trong ta |
còn lại Tác giả: Thái Thăng Long
11-1997. Những đám mây giang hồ nhàn nhã. Những cánh chim giang hồ thức giấc ban mai. Những cơn gió giang hồ quấn quýt. Những vì sao giang hồ sáng chói đêm nay. Sáng chói. Để rồi mãi mãi. Tắt lịm giữa bầu trời đêm hun... |
còn lại Tác giả: Đoàn Ngọc Sơn
Anh còn run rẩy nào cho em. Khi sự van xin sẽ không còn nữa. Con kiến sẽ không còn biết sợ. Chạy loanh quanh ở chỗ em nằm. ***. Anh còn đôi tay nào cho em. Khi sự quan tâm sẽ không còn nữa. Anh sẽ không còn là điểm tựa. Mỗi... |
còn lại Tác giả: Bounthanh Sirimoungkhoune
Đứng bên bờ sông vắng. Còn lại lục bình trôi. Anh đứng thơ thẩn ngó. Nhạt nhạt bóng chiều rơi. Trên đường về nhà ấy. Trong cõi lòng nhớ ai. Ánh mắt bơ vơ nhớ. Từng... |
còn lại gì Tác giả: Thiên Tuấn
Còn Lại Gì. Còn lại gì khi đã xa rồi. Khi đôi ta không còn yêu nữa. Nhớ làm gì những chuyện ngày xưa. Để nước mắt cứ mãi tuôn rơi. Còn lại gì khi người gian dối. Bao lỗi lầm anh đã cho qua. Em đâu hay mỗi lần thứ... |
còn lại gì Tác giả: YÊU THOÁNG QUA
Còn gì anh hỡi. Chới với tim sầu. Bao năm mưa nắng dãi dầu. Giờ đây tóc đã điểm màu pha sương. Đoạn trường gian khó. Sao nở hoài vương. Người ơi ! Biết có còn thương. Để em đơn lẻ canh trường ngóng trông. Bềnh bồng sợi... |
còn lại gì Tác giả: TamMuội
Còn Lại Gì. Ta được gì ngoài vết đậm tổn thương. Đang rỉ máu bởi đường yêu khập khễnh. Tình chớp bể mưa nguồn nên chống chếnh. Hay tại vì số mệnh giáng đầu xanh. Em đi rồi cuộc sống bỗng buồn tanh. Thuyền lệch hướng... |
còn lại gì? Tác giả: Mr.Smile
Còn lại gì? Hãy lặng im...
Dưới trời này sự thật chớ tìm chi.
Còn lại gì? Chỉ tình yêu...
Mọi chân lý mở cho người phóng đãng. |
còn lại đây Tác giả: Tinhkhngbiengioi
Còn lại đây, một chuỗi ngày nhàm chán. Nắng thu vàng không rọi xuống bình minh. Buồn gì hơn, câu chuyện của chúng mình. Sầu hơn lúc Ngưu Lang chờ Chức Nữ. Ta ngồi đây rối vò niềm tâm sự. Trăng đêm nay, ai lấy nửa đi rồi... |
còn lại đây Tác giả: HNLC
Em ra đi còn mình tôi ở lại. Dấu chân buồn hụt hẩng lối quen xưa. Đoạn đường nào che bóng dưới cơn mưa. Và khoảng nắng chói chang tình hai đứa. Em ra đi mang hồn tôi một nửa. Vì bàng hoàng tôi quên cả nửa kia. Nên chập... |