dưới chân cầu Tác giả: Dũng Lê Ngọc
DƯỚI CHÂN CẦU. Chạy từ những lối cũ. Thoặt điều ngủ yên bừng tỉnh. Bé thơ liếc gì dưới chân cầu. Chỉ ánh mắt nói rằng cơn rét lận vòng. Đâu rồi! những khoảnh ban mai thơm cỏ. Ôi vỏ đêm dày thêm bấy tấc. Con dao nhỏ. Rạch... |
đường xuân (14) Tác giả: Bùi Giáng
Đường xuân chờ đợi đã lâu. Bàn chân em bước từ đầu tiên đi. Em đi lúc gió đang bay. Gió bay em bước cỏ say sưa mừng. Bàn chân trần năm ngón chân. Chân năm ngón như sương đầm lá ướt. Cỏ chào em như phơi mở linh hồn. Em giẫm... |
hơi ấm đường rừng Tác giả: Nguyễn Mỹ
Bao nhiêu lá rừng trút xuống lối em qua. Đã tan ra thành đất bùn dấu dưới bàn chân vô số. Và những dấu chân voi chân hổ. Em bỏ lại đằng sau. Bao ngày nắng đêm mưa bề bộn những lo âu. Lòng anh trải theo những con đường... |
lối xưa (2) Tác giả: Phạm Ngọc Vĩnh
LỐI XƯA. (Thuận nghịch độc ). (Thuận). Dần khuất nẻo đưa vệt bóng nhòa. Lượn dòng sông cuốn lướt mờ xa. Ngần tươi cải sắc gieo vàng bãi. Dịệu vợi ngô màu dãi trắng hoa. Vần trải ướm thơ tình dịu lặng. Phím ngân nâng... |
một chú bê ra đời Tác giả: Vũ Quần Phương
Tưởng nhớ Hàn Mặc Tử. Bấy nhiêu trút lại cho đời. Giấy hoang mực lạnh thét lời âm u. Đôi chân đã ngập sa mù. Thì đem nguyệt bạch đền bù tấm thân. Trăng làm gối, gió làm chăn. Dại tê sần sượng thoắt ngân thành lời... |
mực lạnh Tác giả: Vũ Quần Phương
Tưởng nhớ Hàn Mặc Tử. Bấy nhiêu trút lại cho đời. Giấy hoang mực lạnh thét lời âm u. Đôi chân đã ngập sa mù. Thì đem nguyệt bạch đền bù tấm thân. Trăng làm gối, gió làm chăn. Dại tê sần sượng thoắt ngân thành lời... |
nhạt phai Tác giả: YÊU THOÁNG QUA
( lưỡng đầu xà ). Tan rời giấc mộng nghĩa rời tan. Tàn nát thân ta vỡ nát tàn. Nản dạ hoài mong còn dạ nản. Chan lòng mãi ngóng để lòng chan. Gạn khơi nợ thắm chờ khơi gạn. Đan trỗi duyên nồng đợi trỗi đan. Chán bởi ân... |
tập đi Tác giả: Trần Mạnh Hảo
Tập đi từ lúc bò nhoài. Để con người thoát khỏi loài bốn chân. Vịn vào mọi thứ xa gần. Đứng lên vụt chạy qua thân phận người. Tập đi tám chục tuổi rồi. Đôi chân lại trở về thời chưa đi. Lại bò như vật hài nhi. Với tay cỏ... |
tết và xuân Tác giả: Đặng Văn Tính
Tết đã chán chưa, xuân chưa chán.
Nguồn xuân chan chứa, chứa chan tình.
Tết vội vàng đi, xuân bịn rịn.
Tình xuân lai láng, chín lòng ai. |
thơ có là ảo tưởng Tác giả: Trần Minh Hiền
THƠ CÓ LÀ ẢO TƯỞNG. Thơ có là ảo tưởng. Chở em qua gian trần. Anh yêu em lận đận. Sáng chân trời miên man. Mây có là ảo ảnh. Chở em qua bầu trời. Anh yêu em diệu vợi. Sáng chân trời lung linh. Xuân có là ảo vọng. Chở em... |