mẹ ơn Tác giả: Đỗ Hà Cừ
MẸ ƠI. Mẹ tôi xuân điểm sáu mươi. Hai mươi chín rưỡi đời người con thơ. Mái đầu tóc bạc lưa thưa. Bàn tay thô ráp sớm trưa vỗ về. Thu đi đông lạnh lẽo về. Bàn tay ứa máu não nề lòng con. Vậy mà mẹ vẫn sắc son. Những khi... |
nghẹn ngào Tác giả: Cao Xuân Sơn
1995. Này em, "bánh đúc có xương". Hờn chi, thiên hạ thói thường ong ve. Bạc vàng há dễ đem khoe. Con gọi "Mẹ!", đủ anh nghe nghẹn ngào. . Người ta vơ đũa, kể đâu. Anh xin quỳ trước cao sâu lượng đời. Ngắm con ôm mẹ... |
nỗi lòng trang giấy nhỏ Tác giả: Cao Giang Nam
Màu xanh hỡi còn đâu là hi vọng. Nét mực xanh phút chốc đã tàn phai. Trang giấy nhỏ còn ôm đầy biển nhớ. Một hồn thơ ai nỡ vội vô tình. Nỗi thân quen bỗng nay thành xa lạ. Giọt mực thơm nỡ đã vội bay xa. Sao không hiểu... |
ốm Tác giả: Đoàn Pháp
Đêm qua sốt tận 40. Sáng ra đờ đẫn, cả người lạnh tanh. Thèm ăn một bát cháo hành. Mẹ thường hay nấu khi mình ốm đau. Thèm bàn tay mẹ xoa dầu. Đánh cảm, đuổi gió... đã lâu chưa từng. Đi xa mới thấy khốn cùng. Mỗi lần đau ốm... |
thứ lỗi Tác giả: Đỗ Hà Cừ
THỨ LỖI. Con yêu ơi xin con đừng giận bố. Vì chưa bao giờ bố đẻ được con ra. Không thấy được, con chào đời tiếng khóc. Không chăm con lúc con ốm con đau. Không nghe thấy tiếng bi bo con nói. Không được dỗ dành lúc con vấp... |
tình yêu Tác giả: Bùi Chí Vinh
Yêu là chết trong lòng một ít. Nhưng không yêu là chết dài dài. Không yêu, người ta nói mình "xăng pha nhớt". Con gái dại gì hờ hững trước con traỉ. Yêu là... yếu, còn ôm là... ốm. Mới tập yêu em đã nhẹ người. Đang bốn... |
trồng bonsai. Tác giả: Cong Chinh (CH2)
Trồng bonsai. Nếu ai đã trồng bonsai. Thân to thế vững, vỏ chai nhăn sần. Lá tươi hoa trái thanh vân. Đứng nằm vẫn vững từ chân gốc tình. Bonsai người chính là mình. Da nhăn chai sạm, thế hình... |
vấn lòng Tác giả: Hoài Điệp Hạ Phương
Mưa rơi mưa cuốn tình tôi. Giọt dài giọt vắn lệ rơi với tình. Tim còn ôm mãi bóng hình. Chiều mưa bong bóng thương mình bơ vơ ! Tình thơ này hỡi tình thơ. Yêu chưa tròn chữ hững hờ đành sao ! Vấn lòng, ta có còn nhau... |
vần thơ chết ! Tác giả: Dũng Lê Ngọc
VẦN THƠ CHẾT ! Màu xanh của lá cũng thay vàng. Khoảnh khắc thu về nghĩa nặng mang. Đã gợi buồn đau tràn lấp hẻm. Còn ôm tủi xót buộc theo hàng. Cho hồn vất vưởng sau rừng dị. Khiến não lu mờ cạnh nẻo ngang. Đội hết tình... |
92. thương từng hạt cát Tác giả: Luân Tâm
~ Nhớ Long Ân. Hoa buồn rơi lạnh suối trong. Nai già đau xót hỏi lòng tại sao? Gió qua đồi thấp cỏ cao. Bước chân mòn đã chiêm bao đá mòn! Bướm tan sương khói chập chờn. Lạnh vô hang động tủi hờn dấu xưa. Chờ sớm... |