trong nghìn kẻ Tác giả: Mr.Smile
Trong nghìn kẻ anh không người tốt nhất
Nhưng ngày đầu em gặp gỡ cùng anh
Trong nghìn kẻ anh không người xấu nhất
Nhưng lỗi của anh làm loá mắt nhìn |
viết nữa đi em Tác giả: Trung Dũng
Viết nữa đi em để đắm say. Mãi mãi mùa xuân thế giới này. Cho anh xao xuyến lần gặp gỡ. Cho má em hồng anh ngất ngây. . Viết nữa đi em để luôn vui. Không còn lạnh lẽo nước mưa rơi. Lung linh hạt nắng vương làn tóc. Rạng rỡ... |
vô đề Tác giả: Lonely-wolf
Tôi đến thăm cô bạn gái của em. Tối thứ bảy, cũng là tối thứ bảy. Chỉ có điều. Với bạn em. Tôi không phải là người ấy. Và với tôi cũng vậy. Bạn em không bao giờ có thể là em. Rồi câu chuyện bỗng hóa vô duyên. Vì... |
75. cũng không Tác giả: Luân Tâm
Hồn đau đốt cháy tình sầu. Nổi trôi vào tận tinh cầu vô danh. Ngập ngừng ánh mắt long lanh. Gặp nhau chưa dám... sao đành biệt ly? Quá nghèo nên chẳng còn chi. Còn chăng một chút tình si lỗi thời. Lang thang khắp mấy... |
ai cũng có một câu kiều để nhớ Tác giả: Hùng Vĩnh Phước
Những lúc buồn ngồi đọc lại truyện Kiều. Mới cảm được nỗi đau người đi trước. Cuộc sống từ lâu vốn nhiều mất mát. Và kiếp người là những chặng cô đơn. Khi giận lòng chẳng hiểu được nhân gian. Mở Kiều đọc để thấy mình trong... |
ba và bố ! Tác giả: Khương Thuỵ Phùng
Đã lâu rồi, con chẳng được gọi Ba. Tiếng gọi ấy đã đi vào tiềm thức. Những kỷ niệm chỉ còn là ký ức. Ba của con đã mãi mãi đi xa. Rồi một ngày trên đất khách xa nhà. Con gặp Chú một người rất đáng yêu. Tính cách Chú thấy... |
bóng thời gian Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
BÓNG THỜI GIAN. Ta đã gặp nhau trong mộng tưởng. Rồi lòng vương vấn thấy thương thương. Hồn yêu gặp gỡ, trời thanh đãng. Đêm vắng, canh khuya toả ánh đường! Thời gian mấy độ thêm nhung nhớ. Kẻ chốn phương xa, kẻ... |
cái bóng Tác giả: Phùng Mạnh Tiếp
Mai em về Tây Nguyên. Bỏ lại nơi đây một người thương nhớ. Biết bao giờ mới lại tròn duyên nợ. Cùng bên nhau nhé. . Nếu đợi đến kiếp sau cứ đợi hoài đơn lẻ. Anh lúc này-vẫn thế. Sống ổn thôi. Vẫn nắng-mưa một mình-cười... |
dĩ vãng chưa quên Tác giả: Hoanghoon
DĨ VÃNG CHƯA QUÊN. Tôi đi giữa chốn trần ai. Thương tình em nặng thở dài gọi tên. Đời hai lối rẽ muốn đền. Có gì trân qúy làm nên hương nồng? Kể từ dạo ấy ruổi rong. Neo thuyền bến lạ tiếng lòng lặng im. Ở đây trống... |
dù không nói Tác giả: Trần Minh Hiền
DẪU YÊU NHIỀU. Dẫu yêu nhiều nhưng chẳng nợ duyên tơ. Thôi anh nhé em không chờ đợi nữa. Từ bấy giờ em sẽ quên lời hứa. Những mặn nồng chan chứa cũng nhạt phai. Dẫu yêu nhiều cũng chẳng có ngày mai. Yêu làm gì... |