tiếng trống ginang Tác giả: Inrasara
Ginang. Pagalaung ginang pagalaung ginang pagalaung. Trống đã nổi. Pagalaung pagalaung pagalaung. Đánh thức mặt đất và bầu trời. Thiên đường và địa ngục. Thức dậy thiên thần con người quỷ dữ. Nắng Gió Bão Lốc xoáy Giận... |
tỉnh Tác giả: Mộc Bình Tử
Từ nay cuộc sống an nhiên
Vì tôi đã biết muộn phiền từ đâu
Thôi đành im lặng làm thinh
Sống vui ngày tháng của mình là hơn |
tình bạn là gì nhỉ ? Tác giả: Nguyễn Nhật Quỳnh
Bạn hỏi tôi tình bạn là gì nhỉ? Tôi mỉm cười và im lặng vậy thôi... Bạn hỏi tôi sao mình là bạn nhỉ? Vẫn im lặng. Tôi không nói một lời. Đừng có giận khi tôi không đáp lại, quá khó khăn tôi biết nói sao đây. Chỉ một... |
trời sinh ra cho người Tác giả: Mr.Smile
Trời sinh ra cho người nơi trần thế
Lứa tuổi nào cũng có những niềm vui
Những tiệc tùng và khoái lạc của đời
Những trò chơi tuổi trẻ, anh im lặng |
từ bao la vũ trụ Tác giả: Mr.Smile
Từ bao la vũ trụ
Và tình yêu trong đời
Im lặng hơn hết thảy
Đứa con ở trong tim |
từ một giấc mơ cho riêng em Tác giả: Phạm Ngọc
Trong giấc mơ cuối mùa thu. Em chợt thấy anh. Trong đêm tối. Bước cùng em. Điệu luân vũ quay cuồng. Tiếng vĩ cầm. Réo rắt. Một cung thương. Như vết chém. Xé màn đêm im lặng. Em tỉnh giấc. Giữa không gian quạnh... |
tự sự 21 Tác giả: NGUYỄN PHẠM TÚ DANH
Tôi quyến luyến giây phút này trở về trước. Thuở còn non chưa am hiểu thế sự đương thời. Quyến luyến cái thời còn cần lao gian khổ. Lắm khó khăn nhưng ít bụi buồn phiền. Quyến luyến cái sức khỏe mà ta hằng cho là vĩnh cửu... |
víu vào đêm Tác giả: Hồng Dương
Gió rập rờn sương ngọc vẫn ngủ yên. Trăng cô bóng ưu phiên theo ngọn cỏ. Mây cũng lặng nằm im trăng chưa tỏ. Bóng ai nghiêng sót lại một bên đường. Đá vẫn buồn im lặng rớt giọt sương. Nghe tiếng gió êm ru hồn cõi... |
người tù già kể chuyện mình Tác giả: Nguyễn Hữu Nhật
Anh chị em ơi. Năm nay tôi gần bảy chục. Bị tù vì yêu tự do. Tự do. Tự do. Tự do. Nhắc mãi trở thành nhàm chán. Nhưng lòng vẫn muốn hô to. Tự do. Tự do. Tự do. Anh chị em ơi. Ðừng hỏi vì sao tôi gầy. Ðôi mắt... |
tâm tình hiến dâng Tác giả: Đỗ Khánh Hoan & Rabindranath Tagore
1. Tôi bộc. Xin Hoàng hậu đoái thương tên tôi bộc của Người! Hoàng hậu. Dạ yến tan rồi, tôi bộc của ta về hết. Sao ngươi lại tới lúc đêm hôm khuya khoắt này? Tôi bộc. Khi những người khác đã ra về, đó mới là lúc tôi... |