lưng chừng Tác giả: Đàm Chung
Có lưng chừng đi qua lưng chừng nỗi nhớ. Đó đây... Hoa lưng chừng lá, lưng chừng cây. Trời xanh. Lưng chừng gió. Lưng chừng mây. Em lưng chừng kiếm tìm miền rong ruổi. Anh lưng chừng bỏ nỗi nhớ phía sau lưng. Lưng chừng... |
lưng chừng con dốc Tác giả: Hoàng Sa
Con dốc tình quanh co. Buồn vương trên đám cỏ. Anh giờ chân bước lỡ. Nửa dốc lưng chừng mơ. Nghiêng ngã mấy trời chiều. Ngập ngừng cơn sóng yêu. Chồm lên triền dốc đứng. Nghe nát nhừ rong rêu. Chỉ lưng chừng... |
lưng chừng Tác giả: Phạm Không Trùng
Anh còn vùi trong giấc mộng. Mây còn phủ kín chiều thu. Thôi thì ngủ yên em nhé. Lưng chừng khúc nhạc tương tư. . Lưng chừng chiếc lá mùa thu. Lá đừng rơi xuống ... thực hư vỡ òa. Lưng chừng nở một đóa hoa. Em đừng ngắt vội... |
em đã thôi cho mình cái quyền được chọn lựa Tác giả: Mai Thúy Hải
Mình còn có thể quay lại nữa sao anh ? Khi mà trái tim em đã nhiều lần vụn vỡ. Chẳng còn hơi sức đâu để gồng mình chống đỡ. Nhạt nhòa hết rồi ! những kỷ niệm còn đâu ? Em đã yêu anh cạn kiệt mối tình đầu ! Hiến trái... |
gọi Tác giả: Uông Thái Biểu
Gọi tắc - xi sao nghe chuông xe đạp. Tiếng kính coong giật thót nắng vô tình. Nhớ như người thân lâu ngày tránh gặp. Sương trên đầu rơi nhẹ đến mong manh. Ngồi xe hơi, bụi vào, em kéo kính. Mẹ lội bùn cấy lúa nắng đeo... |
quê anh Tác giả: Mặc Tiêu Phong
Quê Anh ở giữa lưng chừng núi. Nhà sát chân mây, mái đội trời. Đường lên khúc khuỷu trơ ghềnh đá. Sương trắng mơ hồ, sương rơi rơi. Vào năm mỗi độ mùa thay lá. Đại ngàn khoe sắc những áo hoa. Từ bên vách núi, trong vòm... |
5. thực trạng của đầu bếp Tác giả: Idlehouse
công anh bắt được con gà
lông nó anh vặt đến da mới ngừng
ngại ngùng nó nhảy tưng tưng
hai tay chắp chỗ lưng chừng như che |
buồn Tác giả: Trần Hữu Nghiễm
Bỗng dưng buồn đến lạ lùng
Đám mây vô định giữa lưng chừng trời
Bỗng dưng buồn đến lặng người
Bạn xưa đâu giữa cõi đời mênh mông |
đà lạt trên đỉnh sương mù Tác giả: Huỳnh Hữu Võ
Bềnh bồng em, bềnh bồng tôi. Giữa bạt ngàn sương mỏng. Lang – Bi – An. Bềnh bồng em, bềnh bồng tôi. Ta đốt lửa giữa lưng chừng trời. Em reo như tiếng suối. Vách núi âm âm vang. Em reo như tiếng gió. Giữa lưng trời mênh... |
lưng chừng thu Tác giả: Dạ Quỳnh
Buổi chiều sao bỗng vàng như lụa. Có phải cuối mùa thu không anh ? Em nghe một chút gì héo úa. Một chút gì mong manh... mong manh ! . Em vẫn đi hoài không tới được. Giấc mơ vẫn cứ mãi... lưng chừng. Dẫu trói lòng ai bằng... |