bạc phận Tác giả: VÕ QUANG HÂN
Thân em sao lắm gian nan. Mất cha từ nhỏ lầm than với đời. Muốn nghe tiếng mẹ ầu ơi! Tưởng rằng mẹ cất những lời ru con. Nhưng thân mẹ cũng héo mòn. Bao la trời đất không còn sức lay. Mẹ già bạo bệnh đoạ đày. Lời ru tắt... |
bát chánh đạo Tác giả: HOANGHAI
. BÁT CHÁNH ĐẠO. Tìm về CHÁNH KIẾN tu thân. Thâm sâu Thánh Đế, hiểu gần hiểu xa. CHÁNH TƯ DUY cũng hiện ra. Tâm thức trí tuệ, mà ta mong chờ. Thực hành CHÁNH NIỆM từng giờ. Cùng tứ niệm xứ, mong chờ tịnh... |
bất lực Tác giả: Nguyên Hữu
BẤT LỰC. Có những lúc bất lực đến như vậy. Gánh mưu sinh mà giã mỏi trên đường. Gắng lắm rồi... vì nơi đó yêu thương. Chìa tay với mà vô phương cứu rỗi... Nỗi buồn vò tâm hồn thành tội lỗi. Lặng một mình đếm ngược những... |
bến giác hồi sinh Tác giả: HOANGHAI
. BẾN GIÁC HỒI SINH. Nhân gian thế sự mịt mù. Tài danh cám giổ, quên tu mất rồi. Không tin nhân quả luân hồi. Quên lời Phật dạy, buông trôi chính mình. Quay đầu bản thiện hồi sinh. Buông tham xã hận, lòng mình nhẹ... |
bến quê tôi Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Chưa cầu* náo nhiệt bao nhiêu. Bến giờ chuộc lại bấy nhiêu yên bình. Thăng trầm trong cuộc mưu sinh. Thay màu bao lớp sân đình rêu phong. Thời gian năm tháng chất chồng. Cha truyền con nối bụi hồng phải cam. Theo vòng con... |
biển Tác giả: Vươngtrần Tháiđào
Có phải em chính là nàng Âu Cơ. Bỏ thảo nguyên xưa dựng buôn trên núi. Để Lạc Long Quân buồn xuôi ra biển. Một nách đàn con đạp sóng mưu sinh. Biển lúc hiền hòa cưu mang anh tới. Vùng đất yên lành dựng mái nhà tranh... |
biển và mẹ Tác giả: Bùi Hữu Phúc
BIỂN VÀ MẸ. Biển bao la như tình yêu nơi mẹ. Xô bờ con ngàn đợt sóng yêu thương. Bể cuộc đời là nắng gió vô thường. Xin đừng để sóng trào dâng mắt mẹ. Có những ngày sóng nghe biển khóc. Nước mắt rơi trên bãi cát rộng... |
bình dị an vui Tác giả: HOANGHAI
. BÌNH DỊ AN VUI. Sinh ra giữa chốn hồng trần. Cười ra nước mắt, bao lần chẳng hay. Chỉ cần chân bảo với tay. Đi đứng cẩn thận, kẻo bay xuống lề. Bao phen sinh tử cận kề. Mới hay cuộc sống, chẳng hề dể đâu. Nhiều... |
bước đời Tác giả: Phạm Hoàng Tuyên
Thằng bé khù khờ ngày ấy nhớ không em? Cùng chung xóm, bên triền sông - Xóm Củi. Bởi nó khờ nên bạn bè hắt hủi. Thường thu mình trong những buổi đùa, chơi. Có cô bé hiền thương mến nó mà thôi. Hay dúi kẹo vào bàn tay nhỏ... |
buồn cô độc Tác giả: HNLC
Một góc vắng , chiếc bàn con hai chổ. Một mình ngồi với hai bộ phin đen. Bao đêm rồi khách lạ cũng như quen. Ta lặng lẻ đốt mồi ta điếu thuốc. Còn lại gì sau những lần thua cuộc. Thân xác gầy trói buộc những lóng xương... |