4 Tác giả: Thangtram
...4
thì về một chốc rồi đi
cỏ miền biên tái khác gì miền trong
cũng xanh xao, cũng não nùng
cũng mời mọc cả dê cùng kẻ chăn ! |
chào em, cô gái phồn hoa Tác giả: Vinh Đặng
Vâng, em ở lại miền xuôi. Ta về phố thượng chẻ đôi nhánh đời. Em kiêu hãnh nét môi cười. Ta thầm lặng nuốt nghẽn lời trối trăn. Rồi mai ở phía rừng chàm. Cỏ cây rã mục chỗ nằm cô đơn. Ta yên nghỉ gốc cội nguồn. Em bôn ba... |
chùa hương Tác giả: Thắng Dê
Chợt thấy Nàng Xuân đến nữa rồi. Hoa cười, chim hót, gió lả lơi. Bến Đục gợn dòng mênh mông nước. Hương Tích sang mùa rực rỡ tươi. Lữ khách đò ngang trông bướm lượn. Buông hồn thong thả ngắm thuyền trôi. Bâng khuâng tự hỏi... |
con gái Tác giả: Nguyễn Hữu Hồng Minh
Con gái cắt tóc "đờ mi". Ra đường lắm kẻ lầm lì đi theo. Rống chít chít , kêu meo meo. Giả con chuột , giả con mèo , chán ghê ! Con gái mà để tóc thề. Mơ màng khối gã đêm về nằm mơ. Gã viết nhạc , gã làm thơ. Gã đau... |
dừng lại đời nhau chốc lát thôi Tác giả: Xuân Vy
Và anh, nếu đã đến xin cùng em ngồi lại. Vá mảnh tình chéo áo lệch kim lơi. Mai ngoài ấy tuyết đầy khung cửa trắng. Hai chúng mình còn cái khoác rong chơi. Thơ không anh, chỉ là vần thơ cạn. Ngàn câu hay sao tiếc... |
luẩn quẩn Tác giả: Thân Trọng Lệ Uyên
Một vòng tròn đồng tâm khép kín. Ta khoanh mình quằn quại u mê. Ta oằn mình trong đau đớn ê chề. Nửa đời muộn, quên đi nửa đời muộn. Một vòng tròn đồng tâm không hở. Thoát làm sao lỡ dở nửa đời. Nhớ làm sao nỗi nhớ... |
mơ... Tác giả: Huyandrics
Khi lá cỏ ngủ quên không thức dậy. Một sớm mai gục xuống đất điêu tàn. Đời như thể có điều gì vuột mất. Không đợi được ngày mắt chạm thu sang. Hồn du mục xa đi trong dấu lệ. Phiêu diêu đi về đâu cõi hoang mang. Nghe tiền... |
vô thường Tác giả: Huỳnh Ngọc Lợi
Vô thường. Khóm mỏng phù vân vẫn còn neo. Chùm nhiều giữa thực vụt bay vèo. Kho đầy bốc khói cao trời ngất. Tí tẹo dư âm quyết liệt theo... Một chốc vô tình vương níu mãi. Vài giây chẳng ngỡ lại cùng đèo! Trơ cành bởi... |
anh giả điếc Tác giả: Nguyễn Khuyến
Trong thiên hạ có anh giả điếc, khéo ngơ ngơ ngác ngác, ngỡ là ngây! Chẳng ai ngờ "sáng tai họ, điếc tai cày", lối điếc ấy sau này em muốn học. Toạ trung đàm tiếu, nhân như mộc. Dạ lí phan viên, nhĩ tự hầu. (1). Khi vườn... |
chiều nhớ Tác giả: Lam An Viên
Chiều se lạnh nhìn tuyết bay đầy ngõ. Gió hiu hiu ru nhẹ những cành trơ. Trong góc nhỏ lặng yên ngồi thẫn thờ. Anh tha thiết nhớ người tình bé nhỏ. Nhớ thật nhiều những chiều trên đồi vắng. Khi nắng vàng rũ bóng đón... |