nhạc và thơ và tình bạn Tác giả: Trần Minh Hiền
NHẠC VÀ THƠ VÀ TÌNH BẠN. (Kính tặng thi sĩ Vũ Hoàng Thư và thi sĩ Vinh Hồ). Ngón đàn Armik. Chân như. Cách tân lục bát. Hoàng Thư diệu kỳ. Võ Tánh Sáu Tám. Nhớ gì. Tình xưa bạn cũ thầm thì xa xưa. Vinh Hồ đọc thơ trong... |
290 - con đi học xa Tác giả: Nguyễn Văn Thái
(Sau khi tiễn Tuấn và Quỳnh đi học ở Hà nội). Các con đi giấu trong vết chân mình. Khoảng trống vắng của ngôi nhà kỷ niệm. Cảnh sum vầy sẽ trở thành hoài vọng. Vuông sân buồn héo hắt đám rêu lên. Đâu còn nữa ngày mẹ ẵm... |
chậu hoa hồng trước hiên nhà năm cũ Tác giả: Phạm Hoàng Tuyên
Anh về lại ngôi nhà xưa, xóm cũ. Chiều xanh xao mưa đủ ướt vai gầy. Vài chú bé nước da nâu tự nhủ. "Ông ấy dường đang muốn kiếm tìm ai?!". Anh nhè nhẹ sợ vô tình giẫm đạp. Dưới chân thô từng kỷ niệm đong đầy. Bên lối sỏi... |
chiều nhớ người xưa Tác giả: NGUYỄN THẾ PHONG
Mỗi chiều về, Anh da diết nhớ Em. Nhớ phố xưa quen, nhớ ngôi nhà cũ. Nhưng Em ơi, đời phong ba, thác lũ. Cuốn Anh đi rong ruổi giữa muôn trùng. Vẫn biết rằng chiều buồn bên hiên cũ. Em xa xăm, khoắc khoải ngóng chờ... |
con đi học xa Tác giả: Nguyễn Văn Thái
(Sau khi tiễn Tuấn và Quỳnh đi học ở Hà nội). Các con đi giấu trong vết chân mình. Khoảng trống vắng của ngôi nhà kỷ niệm. Cảnh sum vầy sẽ trở thành hoài vọng. Vuông sân buồn héo hắt đám rêu lên. Đâu còn nữa ngày mẹ ẵm... |
đêm là mẹ của sao Tác giả: Mr.Smile
Đêm là mẹ của sao
Gió là mẹ của bọt
Đời đầy ắp vẻ đẹp
Tôi ngồi nhà, tại sao? |
dột nát Tác giả: CHÂU NAM KIM MINH
DỘT NÁT. Nước mưa thấm dột từ trên nóc. Đã lan dần đọng góc trần cao. Ngôi nhà dột nát hư hao. Đàn con nheo nhóc, thì sao an lòng ? Nước đã thấm mọi vòng cao thấp. Đêm lẫn ngày úng ngập khắp nơi. Ngồi nhà cứ ngỡ ngoài... |
dột nát kim minh Tác giả: CHÂU NAM KIM MINH
DỘT NÁT. Nước mưa thấm dột từ trên nóc. Đã lan dần đọng góc trần cao. Ngôi nhà dột nát hư hao. Đàn con nheo nhóc, thì sao an lòng ? Nước đã thấm mọi vòng cao thấp. Đêm lẫn ngày úng ngập khắp nơi. Ngồi nhà cứ ngỡ ngoài... |
hạnh ngộ Tác giả: Phạm Thiên Thư
chiều nay qua cầu
tìm ngôi nhà nọ
gặp chùm hoa nhỏ
cười hỏi bâng khuâng
bắp gặp mấy tầng
ngậm ngùi kim cổ
chào em hạnh ngộ |
kẻ duy nhất tôi gọi là chúa tể Tác giả: Mr.Smile
Kẻ duy nhất tôi gọi là Chúa tể, khi mà
Ngôi nhà tĩnh lặng
Thả neo giữa bóng hoàng hôn
Và sáng lên một ánh sáng vô hình |