qua suối mây hồng - phụ lục Tác giả: Phạm Thiên Thư
NGÃ PHÁP MÂY NỔI. Tôi đang ngồi trên một chiếc ghế, một chiếc bàn viết gỗ nâu đặt ngay khung cửa sổ nhìn xuống khu đất cỏ xanh nằm xuôi hai bên con sông đọng nước tịch mịch. Khung cửa này là lối ngõ của hoàng hôn, của... |
đừng trở lại Tác giả: Trần Trung Đạo
Anh ra đi Sài Gòn xưa đã chết. Cây me già cô độc đứng nghe mưa. Ðừng trở lại chẳng còn gì nữa hết. Em đã tàn hương sắc của năm xưa. Anh ra đi phố phường xưa đổi khác. Ngọn đèn xanh le lói bóng ga chiều. Những kỷ niệm... |
em ra đi Tác giả: Vương Văn Thưởng
Chúc em bên ai đó luôn hạnh phúc ngập tràn. Chúc em sớm ổn định giàu sang. Bởi anh nghèo nên anh chẳng thể nào giữ nổi bước chân em... EM RA ĐI. Và như thế là em đã ra đi. Em ra đi không hề nói một lời. Em ra đi làm... |
mùa thu không trở lại Tác giả: Phạm Trọng Cầu
Em ra đi mùa thu, mùa thu không trở lại. Em ra đi mùa thu, sương mờ giăng âm u. Em ra đi mùa thu, mùa thu không còn nữa. Đếm lá úa mùa thu, đo sầu ngập tim tôi. Ngày em đi, nghe chơi vơi não nề, qua... |
nhớ nhung Tác giả: Hàn Mặc Tử
Từ ấy anh ra đi. Ngoài song không gió thoảng. Hoa đào vắng mùi hương. Lòng em xuân hờ hững. Từ ấy anh ra đi. Bóng trăng vàng giải cát. Cánh cô nhạn bơ vơ. Liệng dưới trời xanh ngát. Từ ấy anh ra đi. Tiếng... |
em ra đi Tác giả: Lệ Tình
Em ra đi khi tình mình rạn nứt. Lòng lạnh lùng nghe cay đắng quặn đau. Nhớ chăng anh lời thề anh chối bỏ. Em lặng buồn bao lưu luyến trào dâng. Em ra đi mà lòng nghe nức nỡ. Lời biệt từ phút quyến luyến chia tay. Giã biệt... |
1109 - anh vội ra đi Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Sáng nay trời chuyển gió mùa. Trận mưa côi cút vội đưa lạnh về. Vũ vần mây đảo diều quê. Nghe tin anh mất … tái tê nỗi lòng. Tai nghe như thật như không. Ngẩn ngơ ngơ ngẩn chẳng Đông chẳng Đoài. Vấn vương trong dạ hình... |
126. nếu anh có ra đi Tác giả: Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Nếu anh có ra đi. Thì bình minh vẫn đẹp. Giọt sương mai vẫn lấp lánh dưới bầu trời. Nếu anh có ra đi. Thì hoàng hôn vẫn đẹp. Mây vẫn bay , sóng biển vẫn dạt dào . Nếu anh có ra đi. Thì cuộc đời vẫn còn đủ trăng... |
924 - ta “ra đi” Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Rồi một ngày nào mặt trời vĩnh biệt. Ta nghỉ ngơi sau dầu dãi cuộc đời. Tấm thân này trả lại cát bụi thôi. Công cha mẹ từ đây đành uổng phí. Giọt sương rơi gõ bên thềm huyền bí. Ta giấc thiền thanh thản chốn thiên thu. Có... |
a--- ra đi là để trở về Tác giả: Trinhcamle
RA ĐI LÀ ĐỂ TRỞ VỀ. Trông về đâu ngóng về đâu. Hỏi ai ở phía giang đầu có vui ? Giữa mờ sương nhớ nụ cười. Giữa chiều thăm thẳm nhớ người trăm năm. Đường xa lắm bước thăng trầm. Để buông vai nặng trầm ngâm chuyện... |