1109 - anh vội ra đi
Sáng nay trời chuyển gió mùa
Trận mưa côi cút vội đưa lạnh về
Vũ vần mây đảo diều quê
Nghe tin anh mất … tái tê nỗi lòng
Tai nghe như thật như không
Ngẩn ngơ ngơ ngẩn chẳng Đông chẳng Đoài
Vấn vương trong dạ hình hài
Ánh cười, vẻ giận … xen cài buồn thương
Anh đi vội giữa vô thường
Buồn thêm nặng hạt, cây hương thêm vòng
Cháu con chưa kịp tỏ lòng
Anh em lỡ dịp ấm phòng hàn huyên
Anh đi khoảng trống vô duyên
Một mai còn mãi tọa thiền lòng đêm
Nỗi sầu loang lổ tình thâm
Bóng người biền biệt đời thêm ai hoài …
Anh đi …một buổi sớm mai …
17 - 10 - 2012*