lượm lại mảnh đời Tác giả: Hà Huyền Chi
Gọi "anh" ốt dột vậy chăng? Cám ơn cô bé nghiến răng gọi liều. Ðầu xanh, tóc bạc mà yêu. Trái tim mắc gió phiêu diêu bốn mùa. Ạ ời tháng nắng ngày mưa. Nâng niu cánh mộng đong đưa lưới tình. Nhạc nào trong những tiếng... |
lượng thứ Tác giả: Hoanghoon
LƯỢNG THỨ. Người đi để lại chút hương đời. Nức nở ve sầu tiếng hạ rơi. Ngớ ngẩn bơ phờ vương tóc bạc. Lòng thương dạ nhớ lặng thưa lời. Mơ về dĩ vãng tình chan chứa. Nghĩ đến ngày mai ý rã rời. Lượng thứ cùng nhau đừng... |
ly cafe buổi sáng Tác giả: HUỲNH TẤN TÀI
Ly cafe buổi sáng. Ấm lòng kẻ tha hương. Ta mình ta với bạn. Ngẫm kiếp sống vô thường. Điếu thuốc lá còn đó. Chưa một lần nhấp môi. Nhưng giờ thì lại khác. Ta đã nghiện mi rồi. Cafe và thuốc lá. Hai người bạn bên ta. Trung... |
lý tận cùng Tác giả: Đỗ Xuân Nguyên
Đừng. Quên. Phận trắng. Cơn đau. Trong. Em. Dĩ vãng. Cũng. Sầu. Như anh. Có mà dấu/. Không vội quên. Chọn sa hũ nếp. Lựa sàn giậu xanh. Kén canh. Lưới cá. Không thành. Đành xuôi phận rủi. Kết nhành. Nợ... |
mai kia Tác giả: Nguyễn Đức Sơn
Mai kia tan biến hận thù. Giữa đêm sao chiếu mịt mù phương đông. Cha về ôm cả biển sông. Duỗi chân duỗi cẳng nằm không một đời. Cho con cha hứa một lời. Đuổi mây thiên cổ rong chơi tối ngày. Thu nào tóc bạc òa bay. Có con... |
mẹ già ! Tác giả: Dụm Lửa Nấu Cơm !
Mẹ già dụm lửa nấu cơm. Chờ con, xong ruộng , ngoài đồng về ăn ! Con à Mẹ dặn con a ! Làm người ở tốt , quảng đời nhớ không . Bận rộn lịch đả cuối năm. Người ơi tóc bạc sau mà chẳng hây ! Nước song lại lớn , rồi ... |
mẹ ơn Tác giả: Đỗ Hà Cừ
MẸ ƠI. Mẹ tôi xuân điểm sáu mươi. Hai mươi chín rưỡi đời người con thơ. Mái đầu tóc bạc lưa thưa. Bàn tay thô ráp sớm trưa vỗ về. Thu đi đông lạnh lẽo về. Bàn tay ứa máu não nề lòng con. Vậy mà mẹ vẫn sắc son. Những khi... |
mẹ tôi Tác giả: Nguyễn Quang Long
( giao cổ đối - cú trung đối ). Cho dù giá lạnh trải mùa đông. Mẹ vẫn hăng say với ruộng đồng. Dãi nắng dầm mưa bền trí đợi. Sương hòa gió quyện vững lòng trông. Lầm than tóc bạc vì con nhỏ. Bởi trẻ thơ gian khổ dáng... |
miền trung quê tôi Tác giả: Hàn Giang
MIỀN TRUNG QUÊ TÔI. Núi cao sông cạn đá mòn. Mưa to gió lớn đời con nhọc nhằn. Đất cằn cát trắng thâm canh. Lũ lụt hạn hán bần hàn quanh năm. Đôi tay bươi chải chai sần. Làn da rám nắng bàn chân dạn dày. Mắt quầng sâu... |
mơ cùng Tác giả: Phạm Đức Toản
MƠ CÙNG. Thơ họa. Ước nguyện cùng chung một nẻo đường. Dù đời nắng lửa với phong sương. Ân nồng một thuở đâu phai sắc. Nghĩa đượm ngày nào vẫn ngát hương. Tiếng hẹn duyên trao luôn khắc nhớ. Câu thề phận gửi mãi còn... |