ban mê ta không về nữa Tác giả: Nguyễn Thanh Khiết
Có buổi ta về đất Ban Mê. Thuốc đốt vàng tay trời se lạnh. Em má hồng ấm ly café sáng. Tan trên môi chờ phố vắng tanh. Có buổi ta rời đất Ban Mê. Bụi tiễn sau lưng em đứng nhìn. Con dốc cao đời thôi khép lại. Vạt nắng... |
bến phú-xuân Tác giả: Nguyễn Thanh Khiết
Chèo ghe ra giữa sông sâu. Cầm cần không lưỡi ta câu bóng mình. Trăng tròn đứng đó lặng thinh. Một con cá lội rùng mình mây tan. Chỗ nầy ngả rẽ đò ngang. Chỗ ta như thể hương tàn khói bay. Một Gia-Định, một Đồng Nai... |
cam-ranh theo đường biển Tác giả: Nguyễn Thanh Khiết
Cũng như biển đi hoài không thấy bến. Dọc theo đường đá dựng ngút trời xa. Qua Cam-Ranh ta lưng dựa ngã ba. Mây qua núi phía thành vô phương thấy. Xưa nhà em, chỗ có hàng hoa giấy. Một gốc si già chia nắng ngoài sân... |
chia tay dưới đèo Tác giả: Nguyễn Thanh Khiết
Chiều đã tắt mưa mù góc núi. Em về đi anh sẽ qua đèo. Còn dấu môi ướt lệ mang theo. Mai mốt nắng sẽ khô niềm nhớ. Gặp nhau chi rừng ngàn trắc trở. Xa nhau mịt mờ bóng sương tan. Đèo Phượng-Hoàng mây xé khăn tang. Em... |
chốn cũ quay về Tác giả: Nguyễn Thanh Khiết
Lững thững ta đi về chốn cũ. Đọc một bài thơ dỗ giấc chiều. Trên tay còn đau chiếc lá rũ. Tình qua ngày đếm được bao nhiêu. Cũng muốn trả em từng yêu dấu. Cũng muốn trả đời chút nghiệt oan. Sao như chim bay không chỗ... |
cuộc cờ tàn Tác giả: Nguyễn Thanh Khiết
Pháo giặc trùng trùng rơi bốn hướng. Bên xanh ta thành quách hoang tàn. Cặp xe tuần đứt xích quay ngang. Đàn tốt qua sông chờ thí mạng. Tướng xuất khỏi thành ngay đầu trận. Vươn sĩ hở sườn bỏ mặc dân. Thương cặp mã sức... |
đêm Tác giả: Nguyễn Thanh Khiết
Trời đất, cỏ, cây màu tối thẫm. Chỗ ta ngồi trăng lặn từ lâu. Giun dế khóc thương dòng lệ ấm. Ta cố tìm em nào thấy đâu. Em mịt mù xa đâu có biết. Mưa đầu mùa như nổi buồn trôi. Gởi gió cho em lời tha thiết. Là chút... |
dọc đường biên giới Tác giả: Nguyễn Thanh Khiết
Ngày tháng lăn dài theo dấu cỏ. Mùa xuân chưa mà tóc đã phai. Ta cứ đi từ trăng chờ núi gió. Đêm rớt lưng đèo bóng mưa bay. Rừng khuya đói lả quân dăm đứa. Tựa vai nhau về phía mặt trời. Biên giới mờ mờ dăm đóm lửa... |
đóng cửa Tác giả: Nguyễn Thanh Khiết
Rồi có một ngày ta rỉ máu ra. Viết mấy chữ tạ từ trên cửa quán. Nơi đó đã chia bao điều ấm lạnh. Những sớm mai lặng lẽ bước ta về. Dường như là một góc của trần ai. Vừa sụp xuống trên dòng người qua lại. Dù xơ xác nắng... |
hành trình triệt - tuần - vô vọng Tác giả: Nguyễn Thanh Khiết
Vô vọng. Đóng cửa vô rừng ngủ với sương. Nghe dế ru trăng ngập đêm trường. Một chiếc lá rơi hồn chết lặng. Nhớ quá đi thôi buổi chiến trường. Tuần. Tay xích, châm cùm, đầu bị trói. Lê lết muôn phương chẳng có... |