thơ cho một người họ huỳnh,
Tác giả:
Du Tử Lê
Tôi vẫn thế trở về đây - đơn độc. Một hồn sầu chấn ngự một non cao. Môt vai xiêu, một cổ xiết ân - cừu. Một đầu nặng chất mang tình thảm thiết. Người vẫn thế gánh đời tôi thua thiệt. Mắt vẫn buồn như suốt dạo tôi đi. Tóc...
|
chân dung
Tác giả:
Du Tử Lê
Tôi ngồi trong nỗi tôi riêng. Bên trong ghế lạnh, ngoài hiên bóng rời. Phòng tôi trần thiết gương người. Tường sơn kỷ niệm, vách bồi dáng xưa. Tóc người chảy suốt cơn mưa. Ngực thơm hoa bưởi, môi đưa bão về. Tôi ngồi giữa...
|
cũng mục lá xương phơi
Tác giả:
Du Tử Lê
Tôi sống suốt bốn mươi năm khật khưởng
và trên đầu chỉ một cánh dơi
hồn tôi chảy trong giòng sông đã lấp
cây nửa đường cũng mục lá xương phơi.
|
vì em tôi đã làm sa di
Tác giả:
Du Tử Lê
Thiền viện tôi trưng chỉ ảnh em. Kinh kệ nghìn pho có một tên. Viết hoa một chữ không ai hiểu. Phật bảo: kinh mà không phải kinh. Thế giới vì em sẽ dịu hiền. Biển đời phút chốc bỗng bình yên. Cánh chim tịch mịch miền vô...
|
giao khúc tháng sáu
Tác giả:
Du Tử Lê
Tôi từ đó nhỏ nhoi như chấu chấu. Như cào cào vỗ cánh chả bay xa. Người yêu tôi là thảm cỏ mượt mà. Khi tôi đậu nàng uốn mình cảm động. Tôi từ đó rêu xanh ôm đá tảng. Khinh loài người nên chọn kiếp vô tri. Người yêu...
|
với những cây me đường trần quý cáp
Tác giả:
Du Tử Lê
Tiếng cười thét đã quen âm. Dãy me đôi phố vàng thâm máu người. Khi buồn , khi nhớ, khi vui. Khi đau , lúc tủi , đứng ngồi hoang mang. Cây tôi mộng sớm ra ràng. Lá tôi thoắt đã bay dàn sân mưa. Nắng mềm thiếp ngủ hè...
|
về từ vô vọng
Tác giả:
Du Tử Lê
Về tự một dòng sông. Em nồng nàn như biển. Gió cuốn muôn nghìn năm. Lấp chôn tình vô vọng. Về tự một mùa đông. Em rầu rầu sương cỏ. Hồn mưng mưng mây mù. Mắt bơ phờ cõi nhớ. Về tự một ngày mưa. Em não nùng oan khổ. Cây...
|
khúc tháng hai, chín sáu
Tác giả:
Du Tử Lê
Thắp thêm nến. Gọi vai về. Dấu môi Bồ Tát, lá, lìa Austin. Biển lần theo chân Quán Âm. Ngón tay tràng hạt, nhang, đèn, phố, lu. Tóc thơm ngực, múi khuya, mù. Trái vun ấn tượng; nẫu lìa, biệt đen. Thắp thêm nến. Giới...
|
thơ cho một người họ huỳnh
Tác giả:
Du Tử Lê
Tôi vẫn thế trở về đây đơn độc. Một hồn sầu chấn ngự một non cao. Một vai xiêu, một cổ xiết ân, cừu. Một đầu nặng chất mang tình thảm thiết. Người vẫn thế gánh đời tôi thua thiệt. Mắt vẫn buồn như suốt dạo tôi đi. Tóc đương...
|
việc gì em phải khóc
Tác giả:
Du Tử Lê
Tim ta: đài khí tượng. Canh chừng gió mưa em. Mắt: con sào trên sông. Đứng đo mực nước xuống. Tim ta: đèn lưu thông. Hỏi han em tốc độ. Từ khi em mất tăm. Đèn không hề xanh nữa. Tim ta: dòng suối trong. (chỉ mỗi mình em...
|