sợi tóc mẹ
SỢI TÓC MẸ
Thương sao sợi tóc mẹ hiền !
Nắng mưa xuôi ngược khắp miền vì con
Trắng màu sợi bạc héo hon
Chứa ngàn khó nhọc lo toan, bộn bề
Thanh xuân nhuộm mái tóc thề
Vơi theo năm tháng cận kề con thơ
Sợi màu tiều tụy xác xơ
Ấy mà Mẹ vẫn làm ngơ thân mình
Khi xưa trẻ dại, non nhìn
Xem thường chẳng biết, vô tình đợi trông ...
Nhổ từng sợi bạc tính công
Hí ha, hí hửng lông bông nói cười
Trung niên hối hận với người
Thâm tâm cảm thấu dăm mười niềm riêng
Tóc xanh đâu dễ mua tiền
Tuổi đời không thể tách liền thời gian
Giờ đây thầm ước muộn màng
Cầu mong nơi Mẹ mọi đàng an yên
Buông rơi sự thế ưu phiền
Quên đi sợi tóc gắn liền nỗi lo.
KIM MINH
KIM MINH