nỗi lòng day dứt
Nỗi Lòng Day Dứt
Chuyến xe đò tình cờ ngồi kế cận
Khiến hai người chuyện vãn trở thành quen
Bên cảm mến ánh đèn nâu ửng sáng
Còn bên thì bẽn lẽn dấu nụ duyên...
Rời khỏi bến, lặng yên, lòng man mác
Ngước nhìn nhau rung lắc hãy còn đây
Nhà em ở cuối nầy vài chục mét
Nếu tiện đường anh ghé thiệt là vui...
Kể từ đó dòng đời về diệu vợi
Bóng con thuyền sớm tối lững lờ đi
Lúc hừng đông lượn ghì nghiêng ngả tới
Buổi chiều tà chèo mỏi đậu bờ đê
Chẳng bận bịu, nghĩ gì ngoài ước vọng
Vượt cõi ngàn lồng lộng đến trùng dương
Mặc bão táp phong cuồng gieo dậy sóng
Vẫn âm thầm ngựa phóng, mũi tên buông!
Để quạnh quẽ mảnh vườn trông lữ khách
Cỏ cây sầu, trầm mặc rũ canh thâu
Mới độ nào gặp nhau đầy thân mật
Mà giờ đây héo hắt dưới mưa ngâu...
Ngày khăn gói ghé chào, lời từ giã
Em ngồi kia buồn bã, tím dung nhan
Ngoại với chị mấy lần đưa đẩy gió
Chợt hiểu rồi! "Ở đó" "Đượm vầng trăng"
Nỗi xúc động kéo dần thành day dứt
Có cái gì nhói nhức giữa con tim
Kẻ vô tình làm em đau chất ngất
Lại chính là khoảnh khắc một loài chim...
20/9/2019
Nguyễn Thành Sáng
NHẤT LANG THƯ QUÁN
(Nơi Tinh Hoa Thơ Ca)