vi mô và vĩ mô
Tác giả:
Trần Mạnh Hảo
Mặt trời quá vĩ đại
Hạt sương quá nhỏ nhoi
Mặt trời không mang nổi
Dù một hạt sương rơi
Nhưng trong giọt sương ấy
Có bao nhiêu mặt trời?
|
về sợi lông tơ
Tác giả:
Trần Mạnh Hảo
Soi mặt mà kinh ngạc
Già rồi còn lông tơ
Mượn má mình để mọc
Sợi lông sao ỡm ờ
|
tự tại
Tác giả:
Trần Mạnh Hảo
Ta tự tại như núi
Ta tự tại như trời
Không em dù tự mãi
Tự nào là tự tôi?
|
vịnh cái thớt
Tác giả:
Trần Mạnh Hảo
Số phận cho ta làm mặt thớt
Kể gì thịt cá nát đời nhau
Sinh ra là để người ta chặt
Ta chỉ ăn toàn những vết dao.
|
trâu - thơ
Tác giả:
Trần Mạnh Hảo
Hãy lột da tôi mà làm trống
Sừng tôi xin đẽo chiếc tù và
Thơ ơi nếu hóa thành trâu mộng
Để chết rồi thơ mới nói ra.
|
vạc
Tác giả:
Trần Mạnh Hảo
Đừng trách con vạc
Sao mày ăn đêm?
Chao ôi đồng đất
Ban ngày như nêm.
|
tự ru
Tác giả:
Trần Mạnh Hảo
À ơi từng nỗi tai ương
Ngủ đi nghìn vạn dặm đường chông gai
Dường như biển rộng sông dài
Dồn vào một sợi tóc mai trên đầu?
|
tống cựu canh ngọ, nghinh tân tân mùi
Tác giả:
Trần Mạnh Hảo
Ngựa già chưa ra cổng
Dê cỏn đã thập thò
Trời cao trùm đất rộng
Giao thừa mau mau cho.
|
trái điều
Tác giả:
Trần Mạnh Hảo
Trái điều hạt chẳng nằm trong ruột
Trái tim anh đập ở ngoài da
Chút lòng giấu mãi mà không được
Chết rồi gan ruột vẫn phơi ra.
|
tuổi xuân
Tác giả:
Trần Mạnh Hảo
Tuổi thơ ngủ quên đón năm mới
Sáng ra lo tuổi rớt vào đêm
Nay giao thừa đến thời gian đuổi
Chạy với mùa xuân tuổi cuối thềm.
|