bài ảo vọng thứ ba
Tình chợt đắng, đêm chợt dài, thức trắng
Men tình say, khi tỉnh rượu, mệt nhoài
Yêu dấu cũ trôi theo niềm ảo vọng
Người rùng mình tỉnh một giấc liêu trai.
Môi khô tái cách gì hong ấm lại,
Mắt còn trong hay đỏ đục sông xưa?
Hoa xuân thắm rướn cành cho ai hái
Để dành ta riêng một chút hương thừa.
Đời đã khó, dày vò chi dĩ vãng
Tâm còn xanh, hạnh phúc nở hoa hường?
Tay khô máu siết nhụy-gai-đành-đoạn
Bướm ong nào cam một giọt sương chung.
Mình tưởng sống... phải cần nhau để sống,
Để dìu nhau xây hạnh phúc, tương lai.
Mình tưởng mộng... môi hôn còn thắm mộng,
Để thương nhau, mình thương mãi, thương hoài.
Nhưng mộng vỡ, tình ngon nên tình đắng
Đời chợt buồn như thuở mới quen nhau
Gói cho ai kỷ niệm làm quà tặng
Cho một lần từ giã một niềm đau...