những ngày mưa
Anh cứ đợi những ngày mưa
bất chợt - như buổi chiều em đến
ánh mắt nhìn bịn rịn
và nụ cười quá đỗi thơ ngây
chẳng tìm được hôm nay
cái dịu dàng trong dối mắt ấy
thuở mưa ướt tóc, bờ vai run rẩy
kỷ niệm bây giờ gửi lại mái hiên xưa
những ngày mưa
cứ vô tình đến vội
những ngày mưa
đã trở thành huyền thoại
mưa qua rồi còn ướt sũng trái tim
có nỗi buồn rất riêng
lẽ nào em không biết
có cuộc tình đã qua
anh một ngày chợt tiếc
như cánh lục bình theo con nước trôi xa
mà bỏ lại hai bên bờ sắc tím
và con thuyền số mệnh
vẫn đi tìm miền hạnh phúc nhỏ nhoi
ở phía cuối chân trời
biết có còn ai mong đợi
ở một nơi đi hoài chẳng tới
mây hững hờ và gió cũng lặng thinh
những con đường trổ lá nghiêng xanh
khi trở lại em chẳng còn ở đó
bước chân xa và nụ cười dang dở
làm thế nào để tìm đến với nhau
chỉ còn đây một nỗi khát khao
cháy bừng lên trong ngày hạ nắng
chỉ còn đây trái tim thầm lặng
vẫn mong chờ bất chợt một cơn mưa...