bốn mùa yêu thương
Bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông
Hỏi đời mình có luôn hồng hay không
Miễn sao đồng vợ đồng chồng
Nhường nhịn đồng khổ tay trong tay hoài
Nụ cười tặng vợ hàng ngày
Vòng tay ấm áp loay hoay bên chồng
Không hoa, chẳng bướm, chỉ lòng
Cơm lành canh ngọt sống trong nghĩa tình
Không cần như bóng với hình
Chỉ cần tâm đủ hai mình pha chung
Thương yêu điệp điệp trùng trùng
Là từng ánh mắt bao dung tặng nàng
Là bao hờn dỗi mau tan
Xua bao căng thẳng với ngàn âu lo
Hồn nhiên như tuổi học trò
Nồng nàn ấm áp không so đo nhiều
Mỗi ngày là lễ tình yêu
Bốn mùa đều trọn những chiều bên nhau
Chẳng cần lời nói ngọt ngào
Chỉ cầu cuộc sống đậm màu yêu thương
Bốn mùa ta vẫn chung đường
Trọn đời ta mãi ướp hương ân tình