hỏi có
Hỏi có buồn không? chẳng đáng buồn!
Ngỡ xa một chốc đã quên luôn
Chút tình lầm lỡ đầy trăn trở
Nay đã chuyển mình hóa thành thơ
Hỏi có chờ mong? chẳng dại khờ!
Người đi tình mất chẳng như mơ
Thì thôi buông nhẹ cho đời khỏe
Muốn mát cuộc đời ta tự che
Hỏi có cần không? cũng cóc cần!
Dẫu rằng đôi lúc cũng bâng khuâng
Chọn đi rồi sẽ không ân hận
Nụ cười vẫn gói những tình chân
Hỏi có yêu thương? vẫn rất nhiều!
Vì đời đã hết khúc cô liêu
Khi tỉnh cơn mê, tình không thiếu
Niềm tin tràn ngập mãi phiêu diêu