hoàng hôn trên đôi cánh mỏi
Tác giả:
Vũ Quyên
Hoàng hôn trên. Đôi cánh mỏi. Tà dương nhuộm đỏ hoàng hôn. Trên đôi cánh mỏi bồn chồn nẻo đi. Mây mù hút ngã chia ly. Mưa sa nhỏ giọt tình si cuối mùa. Ta về bên nớ ơ hờ. Bên ni ngõ vắng thẫn...
|
đêm trên thuyền câu
Tác giả:
Vũ Quyên
Sóng xô nghiêng ngửa mạn thuyền. Trăng loang đầu nước rộng thênh một dòng. Sao khuya nhấp nhổm tầng không. Ta say địa chấn mênh mông cõi trần. Đêm nhìn vũ trụ xoay vần. Nhìn con nước đổi tình nhân...
|
đưa con về quê hương
Tác giả:
Vũ Quyên
Đưa con về quê hương. Mai ba đưa con về quê hương. Có nụ cười ngợp ánh thân thương. Hàng me ngày cũ đường đi học. Những buổi tan trường sao vấn vương. Tường cũ rêu phong vẫn xanh rì. Hàng cây phượng...
|
đông kinh ơi những con đường
Tác giả:
Vũ Quyên
Đông kinh ơi những con đường Đông Kinh còn những con đường? Vàng cây phong lá vấn vương gót hờ Tuổi xanh ngợp nắng mộng mơ Tóc em xô gió vỡ bờ sóng anh Thu trên đôi mắt...
|
dư âm
Tác giả:
Vũ Quyên
Dư âm. Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản Bạch vân thiên tải không du du Thôi Hiệu. Dư âm đã lỡ cung đàn. Tình ca muôn thuở cũng đành lỡ...
|
nỗi lòng kỹ nữ
Tác giả:
Vũ Quyên
Nỗi lòng Kỹ nữ. Gặm nỗi sầu đau dưới mái lầu. Ngổn ngang tâm sự chốn hồng lâu. Sống đem thân trải vui trăm ngả. Thác biết vùi đâu một nấm sầủ. Thế sự xoay vần nên phải thế. Nghiệp dĩ...
|
ngủ ngoan giấc mộng vuông tròn
Tác giả:
Vũ Quyên
Ngủ ngoan. Giấc mộng vuông tròn. Giấc nồng con ngủ cho say. Cali chớm lạnh heo may gọi về. Sương khuya nặng giọt lê thê. Sao hôm le lói cơn mê muộn màng. Năm năm tình thiếp phụ chàng. Vật dời sao...
|
xuân muộn
Tác giả:
Vũ Quyên
Xuân Muộn. Đập cổ kính ra tìm lấy bóng. Xếp tàn y lại để dành hơi. Cung oán. Xuân che đồi nắng thênh thang. Cây chồi nụ biếc,lang thang cánh ngàn. Xuân về trên tóc muộn màng. Lối xưa bến...
|
đôi mắt
Tác giả:
Vũ Quyên
Ðôi mắt. Đôi mắt người Sơn Tây. U uẩn chiều lưu lạc. Quang Dzũng. Hai mươi sáu năm, xa xứ trở về. Đối diện Ba giữa dòng người vội vã. Trời Sài gòn bỗng đổ mưa tầm tã. Che giùm con dòng mắt lệ...
|
mẹ
Tác giả:
Vũ Quyên
Đã lâu lắm con không về thăm mẹ. Biết mẹ buồn và nhắc mãi tên con. Nói gì đây khi cách trở đôi đường. Và con vẫn miệt mài nơi quê lạ. Ba mươi năm, một dòng trôi vất vả. Con ra đi khi tóc vẫn xanh màu. Mộng ước đầy tay...
|